Sáng đi học tối đi tìm mẹ bệnh tâm thần, nam sinh đậu Đại học Giao thông vận tải TP.HCM8

Sáng đi học tối đi tìm mẹ bệnh tâm thần, nam sinh đậu Đại học Giao thông vận tải TP.HCM8 Suốt nhiều năm học bài trong tiếng la ó của mẹ, hay phải thường xuyên đi tìm người mẹ bị bệnh tâm thần, Thế Huy không nguôi khát khao được vào đại học. Giờ đây… Continue reading Sáng đi học tối đi tìm mẹ bệnh tâm thần, nam sinh đậu Đại học Giao thông vận tải TP.HCM8

Xót xa 2 cha con tuvong vì bức tường nhà hàng xóm đổ sập, đúng 10h45… 🙏👇

Sau mưa lớn, bức tường chắn đất dài khoảng 20 m bất ngờ đổ sập, đè trúng căn nhà bên cạnh khiến hai cha con tử vong, ba người bị thương, trưa 25/10. Khoảng 10h45, bức tường bêtông cao hơn 2 m, dày 50 cm của một hộ dân ở buôn Mang Ta, xã Yang… Continue reading Xót xa 2 cha con tuvong vì bức tường nhà hàng xóm đổ sập, đúng 10h45… 🙏👇

Con gái đói ăn chạy từng bữa với bà nội, mẹ sống chung xóm với con, mỗi lần con đi học về con đi ngang qua thấy mẹ và gia đình mới ăn uống vui vẻ, mẹ không quan tâm con vì mẹ có gia đình mới rồi

Con gái đói ăn chạy từng bữa với bà nội, mẹ sống chung xóm với con, mỗi lần con đi học về con đi ngang qua thấy mẹ và gia đình mới ăn uống vui vẻ, mẹ không quan tâm con vì mẹ có gia đình mới rồi Em Nguyễn Ngọc Phương Quyên, 15 tuổi,… Continue reading Con gái đói ăn chạy từng bữa với bà nội, mẹ sống chung xóm với con, mỗi lần con đi học về con đi ngang qua thấy mẹ và gia đình mới ăn uống vui vẻ, mẹ không quan tâm con vì mẹ có gia đình mới rồi

Vừa Sinh Ra Đã Bị Gia Đình Giàu Có Ruồng Bỏ Vì Vết Bớt, Sự Thật Động Trời Phía Sau Khiến Ai Cũng S/ốc Vào sáng ngày 15 tháng 11 năm 2018, tại Bệnh viện Minh Long, tỉnh Bình Dương, một bé gái sơ sinh cất tiếng khóc chào đời. Nhưng thay vì được ôm vào vòng tay ấm áp của gia đình, bé lại đối diện với sự ruồng bỏ lạnh lùng. Đứa trẻ – với một vết bớt đen trên má – bị gia đình ngoại hình hoàn hảo, địa vị cao sang của ông Trần Quốc Tùng xem như điềm gở. Ông Tùng, một doanh nhân quyền lực có tiếng ở Bình Dương, cùng vợ là bà Đỗ Thị Nga, lập tức ra quyết định nhẫn tâm: bỏ lại đứa trẻ. Họ viện cớ “không đủ khả năng nuôi dưỡng” và ký vào giấy từ chối quyền giám hộ, yêu cầu bệnh viện xử lý bé như một trường hợp bị bỏ rơi. Trong khi ấy, con gái ruột của họ – Trần Lệ Mi – vẫn đang mê man sau sinh, hoàn toàn không hay biết chuyện gì xảy ra. Thiếu úy Nguyễn Thị Mai, một nữ cảnh sát công tác tại địa phương, tình cờ chứng kiến giây phút bé bị đưa đi trong lặng lẽ. Nét mặt đỏ hỏn, bàn tay bé xíu co quắp, tiếng khóc yếu ớt của đứa trẻ khiến trái tim cô như thắt lại. Về nhà, cô kể lại mọi chuyện cho chồng là Đại úy Trần Hoàng Trung – một điều tra viên kỳ cựu. Cả hai vợ chồng đều khao khát có con suốt ba năm trời nhưng chưa từng thành công. Sau một đêm trằn trọc, họ đưa ra quyết định lớn: xin nhận nuôi bé gái ấy. Họ đặt tên bé là Trần Hoàng Linh Lan – một cái tên vừa mang ý nghĩa linh thiêng, vừa biểu trưng cho sức sống mạnh mẽ. Dù biết sẽ đối mặt với nhiều lời dị nghị – rằng đứa trẻ mang “điềm xấu”, rằng vết bớt trên mặt là “quỷ ám” – nhưng Trung và Mai vẫn kiên quyết nuôi dưỡng Linh Lan bằng tất cả tình yêu thương và lòng bao dung. Cuộc sống tưởng chừng đang dần yên ổn thì sáu tháng sau, vào giữa năm 2019, gia đình ông Tùng bất ngờ xuất hiện và……………………….ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN 👇 👇

Vừa Sinh Ra Đã Bị Gia Đình Giàu Có Ruồng Bỏ Vì Vết Bớt, Sự Thật Động Trời Phía Sau Khiến Ai Cũng S/ốc Vào sáng ngày 15 tháng 11 năm 2018, tại Bệnh viện Minh Long, tỉnh Bình Dương, một bé gái sơ sinh cất tiếng khóc chào đời. Nhưng thay vì được ôm… Continue reading Vừa Sinh Ra Đã Bị Gia Đình Giàu Có Ruồng Bỏ Vì Vết Bớt, Sự Thật Động Trời Phía Sau Khiến Ai Cũng S/ốc Vào sáng ngày 15 tháng 11 năm 2018, tại Bệnh viện Minh Long, tỉnh Bình Dương, một bé gái sơ sinh cất tiếng khóc chào đời. Nhưng thay vì được ôm vào vòng tay ấm áp của gia đình, bé lại đối diện với sự ruồng bỏ lạnh lùng. Đứa trẻ – với một vết bớt đen trên má – bị gia đình ngoại hình hoàn hảo, địa vị cao sang của ông Trần Quốc Tùng xem như điềm gở. Ông Tùng, một doanh nhân quyền lực có tiếng ở Bình Dương, cùng vợ là bà Đỗ Thị Nga, lập tức ra quyết định nhẫn tâm: bỏ lại đứa trẻ. Họ viện cớ “không đủ khả năng nuôi dưỡng” và ký vào giấy từ chối quyền giám hộ, yêu cầu bệnh viện xử lý bé như một trường hợp bị bỏ rơi. Trong khi ấy, con gái ruột của họ – Trần Lệ Mi – vẫn đang mê man sau sinh, hoàn toàn không hay biết chuyện gì xảy ra. Thiếu úy Nguyễn Thị Mai, một nữ cảnh sát công tác tại địa phương, tình cờ chứng kiến giây phút bé bị đưa đi trong lặng lẽ. Nét mặt đỏ hỏn, bàn tay bé xíu co quắp, tiếng khóc yếu ớt của đứa trẻ khiến trái tim cô như thắt lại. Về nhà, cô kể lại mọi chuyện cho chồng là Đại úy Trần Hoàng Trung – một điều tra viên kỳ cựu. Cả hai vợ chồng đều khao khát có con suốt ba năm trời nhưng chưa từng thành công. Sau một đêm trằn trọc, họ đưa ra quyết định lớn: xin nhận nuôi bé gái ấy. Họ đặt tên bé là Trần Hoàng Linh Lan – một cái tên vừa mang ý nghĩa linh thiêng, vừa biểu trưng cho sức sống mạnh mẽ. Dù biết sẽ đối mặt với nhiều lời dị nghị – rằng đứa trẻ mang “điềm xấu”, rằng vết bớt trên mặt là “quỷ ám” – nhưng Trung và Mai vẫn kiên quyết nuôi dưỡng Linh Lan bằng tất cả tình yêu thương và lòng bao dung. Cuộc sống tưởng chừng đang dần yên ổn thì sáu tháng sau, vào giữa năm 2019, gia đình ông Tùng bất ngờ xuất hiện và……………………….ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN 👇 👇

Bà lão bán rau gần 70t đã goá chồng chục năm tự nhiên chửa ễ/nh bụng, đến ngày đi đẻ bố đứa bé xuất hiện trong viện khiến cả làng s/ốc điếng… Bà Tâm, gần 70 tuổi, là một bà lão quen thuộc ở làng quê Thanh Hóa. Mỗi ngày, bà đẩy xe rau ra chợ, bán những mớ rau xanh tươi với nụ cười hiền hậu. Bà goá chồng đã 15 năm, từ khi ông Tâm – chồng bà – qua đời vì bệnh tim. Hai người không có con, nên bà sống cô đơn, chỉ có gánh rau làm bạn. Dân làng yêu quý bà vì sự cần cù, nhưng không ai ngờ rằng một ngày, bà bỗng xuất hiện với cái bụng ngày càng to, khiến cả làng xôn xao. Ban đầu, mọi người nghĩ bà bị bệnh, nhưng khi tin đồn bà mang thai lan ra, cả làng sốc nặng. “Sao bà Tâm lại chửa được ở tuổi này? Chẳng lẽ có phép màu?” một người hỏi. Có người nghi ngờ, bàn tán: “Chắc bà bị lừa, hoặc có kẻ xấu lợi dụng.” Bà Tâm, dù bị săm soi, chỉ lặng lẽ bán rau, không giải thích. Một vài người tò mò hỏi, bà chỉ cười: “Các con đừng lo, bà biết mình làm gì.” Đến tháng thứ 9, bà Tâm không còn đủ sức đẩy xe rau. Hàng xóm đưa bà đến bệnh viện huyện. Ngày bà nhập viện để sinh, cả làng nín thở chờ đợi. Và rồi, một sự kiện gây sốc xảy ra: một người đàn ông trung niên, khoảng 50 tuổi, xuất hiện tại phòng sinh, tự nhận là bố đứa bé. Anh ta tên Minh, ăn mặc lịch sự, mang theo túi quà và hoa, đứng bên giường bà Tâm với vẻ mặt áy náy. Cả làng tụ tập ngoài hành lang, xì xào bàn tán. Bác sĩ thông báo bà Tâm sinh một bé trai khỏe mạnh, dù tuổi bà lớn, nhờ sức khỏe tốt và sự chăm sóc kỹ lưỡng. Nhưng câu chuyện thật sự khiến mọi người chết lặng khi Minh kể lại sự thật. Hóa ra, Minh là con trai riêng của ông Tâm từ mối tình trước khi ông cưới bà. Ông Tâm giấu bà Tâm suốt đời, vì không muốn bà đau lòng. Minh lớn lên ở nơi khác, nhưng sau khi ông Tâm mất, anh tìm đến bà để xin lỗi và chuộc lỗi cho cha……………………..ĐỌC TIẾP TẠI BÌNH LUẬN 👇 👇

Bà lão bán rau gần 70t đã goá chồng chục năm tự nhiên chửa ễ/nh bụng, đến ngày đi đẻ bố đứa bé xuất hiện trong viện khiến cả làng s/ốc điếng… Bà Tâm, gần 70 tuổi, là một bà lão quen thuộc ở làng quê Thanh Hóa. Mỗi ngày, bà đẩy xe rau ra… Continue reading Bà lão bán rau gần 70t đã goá chồng chục năm tự nhiên chửa ễ/nh bụng, đến ngày đi đẻ bố đứa bé xuất hiện trong viện khiến cả làng s/ốc điếng… Bà Tâm, gần 70 tuổi, là một bà lão quen thuộc ở làng quê Thanh Hóa. Mỗi ngày, bà đẩy xe rau ra chợ, bán những mớ rau xanh tươi với nụ cười hiền hậu. Bà goá chồng đã 15 năm, từ khi ông Tâm – chồng bà – qua đời vì bệnh tim. Hai người không có con, nên bà sống cô đơn, chỉ có gánh rau làm bạn. Dân làng yêu quý bà vì sự cần cù, nhưng không ai ngờ rằng một ngày, bà bỗng xuất hiện với cái bụng ngày càng to, khiến cả làng xôn xao. Ban đầu, mọi người nghĩ bà bị bệnh, nhưng khi tin đồn bà mang thai lan ra, cả làng sốc nặng. “Sao bà Tâm lại chửa được ở tuổi này? Chẳng lẽ có phép màu?” một người hỏi. Có người nghi ngờ, bàn tán: “Chắc bà bị lừa, hoặc có kẻ xấu lợi dụng.” Bà Tâm, dù bị săm soi, chỉ lặng lẽ bán rau, không giải thích. Một vài người tò mò hỏi, bà chỉ cười: “Các con đừng lo, bà biết mình làm gì.” Đến tháng thứ 9, bà Tâm không còn đủ sức đẩy xe rau. Hàng xóm đưa bà đến bệnh viện huyện. Ngày bà nhập viện để sinh, cả làng nín thở chờ đợi. Và rồi, một sự kiện gây sốc xảy ra: một người đàn ông trung niên, khoảng 50 tuổi, xuất hiện tại phòng sinh, tự nhận là bố đứa bé. Anh ta tên Minh, ăn mặc lịch sự, mang theo túi quà và hoa, đứng bên giường bà Tâm với vẻ mặt áy náy. Cả làng tụ tập ngoài hành lang, xì xào bàn tán. Bác sĩ thông báo bà Tâm sinh một bé trai khỏe mạnh, dù tuổi bà lớn, nhờ sức khỏe tốt và sự chăm sóc kỹ lưỡng. Nhưng câu chuyện thật sự khiến mọi người chết lặng khi Minh kể lại sự thật. Hóa ra, Minh là con trai riêng của ông Tâm từ mối tình trước khi ông cưới bà. Ông Tâm giấu bà Tâm suốt đời, vì không muốn bà đau lòng. Minh lớn lên ở nơi khác, nhưng sau khi ông Tâm mất, anh tìm đến bà để xin lỗi và chuộc lỗi cho cha……………………..ĐỌC TIẾP TẠI BÌNH LUẬN 👇 👇

Vḕ Đột Xuất Bắt Gặp Vợ Troпg PҺòпg Cùпg Một Ngườι Đàп Ôпg KҺác – AпҺ C/ảпҺ S/át CҺầп CҺừ Rút S/úпg… Nam là một trung úy cảnh sát hình sự, người luôn giữ nguyên tắc, chính trực và tận tụy trong công việc. Trong cuộc sống, anh cũng là người chồng yêu thương vợ, sẵn sàng chia sẻ mọi gian khó cùng Thu – người vợ hiền lành, làm giáo viên mầm non. Họ đã bên nhau 5 năm, sống trong căn nhà nhỏ, giản dị nhưng đầy ắp tiếng cười. Dù chưa có con, Nam và Thu vẫn luôn nắm tay nhau vượt qua mọi lời bàn tán về chuyện hiếm muộn. Nam luôn tin, chỉ cần có Thu bên cạnh, mọi khó khăn đều đáng giá. Nhưng rồi, một đêm định mệnh đã xé toạc tất cả. Nam trở về nhà lúc 2 giờ sáng, sớm hơn dự kiến sau khi kết thúc chuyên án. Anh mang theo một món quà nhỏ – chiếc khăn len mà Thu từng thích – định bụng sẽ làm cô bất ngờ. Nhưng khi vừa bước chân vào nhà, anh khựng lại. Đèn phòng ngủ vẫn sáng, cửa không khóa. Điều này không giống Thu, người luôn cẩn thận. Cảm giác bất an dâng lên trong lồng ngực. Nam mở cánh cửa phòng ngủ. Trái tim anh như vỡ vụn khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt……………………….ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN 👇 👇

Vḕ Đột Xuất Bắt Gặp Vợ Troпg PҺòпg Cùпg Một Ngườι Đàп Ôпg KҺác – AпҺ C/ảпҺ S/át CҺầп CҺừ Rút S/úпg.. Nam là một trung úy cảnh sát hình sự, người luôn giữ nguyên tắc, chính trực và tận tụy trong công việc. Trong cuộc sống, anh cũng là người chồng yêu thương vợ,… Continue reading Vḕ Đột Xuất Bắt Gặp Vợ Troпg PҺòпg Cùпg Một Ngườι Đàп Ôпg KҺác – AпҺ C/ảпҺ S/át CҺầп CҺừ Rút S/úпg… Nam là một trung úy cảnh sát hình sự, người luôn giữ nguyên tắc, chính trực và tận tụy trong công việc. Trong cuộc sống, anh cũng là người chồng yêu thương vợ, sẵn sàng chia sẻ mọi gian khó cùng Thu – người vợ hiền lành, làm giáo viên mầm non. Họ đã bên nhau 5 năm, sống trong căn nhà nhỏ, giản dị nhưng đầy ắp tiếng cười. Dù chưa có con, Nam và Thu vẫn luôn nắm tay nhau vượt qua mọi lời bàn tán về chuyện hiếm muộn. Nam luôn tin, chỉ cần có Thu bên cạnh, mọi khó khăn đều đáng giá. Nhưng rồi, một đêm định mệnh đã xé toạc tất cả. Nam trở về nhà lúc 2 giờ sáng, sớm hơn dự kiến sau khi kết thúc chuyên án. Anh mang theo một món quà nhỏ – chiếc khăn len mà Thu từng thích – định bụng sẽ làm cô bất ngờ. Nhưng khi vừa bước chân vào nhà, anh khựng lại. Đèn phòng ngủ vẫn sáng, cửa không khóa. Điều này không giống Thu, người luôn cẩn thận. Cảm giác bất an dâng lên trong lồng ngực. Nam mở cánh cửa phòng ngủ. Trái tim anh như vỡ vụn khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt……………………….ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN 👇 👇

con chó đen đ/ào bới d/ữ dộ/i trước mộ của cô gái chưa chồng, khi đào lên ai cũng sữ/ng s/ờ… Trong một ngôi làng nhỏ nép mình giữa những ngọn đồi xanh mướt, có một nghĩa trang cũ kỹ phủ đầy rêu phong. Nơi đây, người ta thường thì thầm về Hương, một cô gái trẻ xinh đẹp nhưng yểu mệnh, qua đời khi chưa kịp mặc áo cưới. Ngôi mộ của cô nằm cô đơn dưới bóng cây bàng cổ thụ, nơi không ai dám lại gần khi bóng tối trùm xuống. Một đêm trăng rằm, gió lạnh thổi qua những hàng bia đá, mang theo tiếng rít kỳ lạ. Bỗng nhiên, ba con chó đen khổng lồ, mắt đỏ rực như than hồng, xuất hiện từ màn sương mù. Không ai biết chúng từ đâu đến. Tiếng gầm gừ và tiếng cào đất dữ dội vang lên từ nghĩa trang, khiến cả làng chìm trong s/ợ h/ãi. Dân làng đóng kín cửa, chỉ dám nhìn qua khe hẹp, tim đập thình thịch khi tiếng đào bới càng lúc càng dồn dập. Sáng hôm sau, vài người gan dạ, dẫn đầu bởi ông Ba – người già nhất làng, quyết định ra nghĩa trang xem chuyện gì đã xảy ra. Khi đến nơi, họ s/ững s/ờ……………………………ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN 👇 👇

3 con chó đen đ/ào bới d/ữ dộ/i trước mộ của cô gái chưa chồng, khi đào lên ai cũng sữ/ng s/ờ… Trong một ngôi làng nhỏ nép mình giữa những ngọn đồi xanh mướt, có một nghĩa trang cũ kỹ phủ đầy rêu phong. Nơi đây, người ta thường thì thầm về Hương, một… Continue reading con chó đen đ/ào bới d/ữ dộ/i trước mộ của cô gái chưa chồng, khi đào lên ai cũng sữ/ng s/ờ… Trong một ngôi làng nhỏ nép mình giữa những ngọn đồi xanh mướt, có một nghĩa trang cũ kỹ phủ đầy rêu phong. Nơi đây, người ta thường thì thầm về Hương, một cô gái trẻ xinh đẹp nhưng yểu mệnh, qua đời khi chưa kịp mặc áo cưới. Ngôi mộ của cô nằm cô đơn dưới bóng cây bàng cổ thụ, nơi không ai dám lại gần khi bóng tối trùm xuống. Một đêm trăng rằm, gió lạnh thổi qua những hàng bia đá, mang theo tiếng rít kỳ lạ. Bỗng nhiên, ba con chó đen khổng lồ, mắt đỏ rực như than hồng, xuất hiện từ màn sương mù. Không ai biết chúng từ đâu đến. Tiếng gầm gừ và tiếng cào đất dữ dội vang lên từ nghĩa trang, khiến cả làng chìm trong s/ợ h/ãi. Dân làng đóng kín cửa, chỉ dám nhìn qua khe hẹp, tim đập thình thịch khi tiếng đào bới càng lúc càng dồn dập. Sáng hôm sau, vài người gan dạ, dẫn đầu bởi ông Ba – người già nhất làng, quyết định ra nghĩa trang xem chuyện gì đã xảy ra. Khi đến nơi, họ s/ững s/ờ……………………………ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN 👇 👇

Cô giáo không chồng nhận nuôi 2 cậu học trò mồ côi cả cha lần mẹ từ khi 7 tuổi…22 năm sau cái kết thật ngọt ngào! Năm ấy, cô Hòa 38 tuổi. Là giáo viên tiểu học ở vùng quê nghèo ven sông, cô Hòa chưa lập gia đình. Người ta đồn thổi nhiều lý do, người nói cô kén chọn, người bảo cô từng bị phản bội nên chán chuyện hôn nhân. Nhưng ai từng biết cô đều hiểu: cô chọn cách sống dành cả trái tim cho học trò. Năm đó lũ lớn, vợ chồng anh Thành – chị Lệ bị nước cuốn khi đi ghe qua sông. Họ để lại hai đứa con trai sinh đôi mới tròn 7 tuổi: Tí và Tèo. Còn quá nhỏ để hiểu nỗi mất mát, hai đứa bé ngồi thu lu bên quan tài cha mẹ, ánh mắt ngơ ngác như thể chờ ai đó tới dẫn đi. Cô Hòa đứng trong đám tang, lặng người. Buổi chiều hôm ấy, cô đến gặp chính quyền xã và ngỏ ý nhận nuôi Tí và Tèo. Cô nói: – Tôi không có gia đình, nhưng tôi có thể cho chúng một mái nhà. Không ai phản đối. Cô giáo Hòa được tín nhiệm, yêu mến, và quan trọng nhất là có một trái tim bao dung hơn bất kỳ ai. Từ hôm đó, căn nhà nhỏ lợp mái tôn giữa làng vang tiếng trẻ cười trở lại. Tí và Tèo gọi cô là “mẹ Hòa” một cách tự nhiên. Cô dạy chúng học, nấu ăn cho chúng, dắt chúng đi học, thậm chí dành dụm từng đồng tiền lương ít ỏi để lo cho chúng đến nơi đến chốn. Cuộc sống không dễ dàng. Có lúc Tí bị bệnh nặng, phải đưa lên bệnh viện huyện. Cô phải bán đôi bông tai mẹ để lại để lo viện phí. Có năm Tèo thi rớt đại học, buồn bã định bỏ cuộc, chính cô là người ngồi bên suốt đêm, ôm lấy con, nhẹ nhàng nói: – Mẹ không cần con giỏi hơn ai, chỉ cần con không bỏ cuộc. Rồi Tí học ngành Y, Tèo học Kinh tế. Cả hai đứa đều cố gắng không phụ lòng mẹ. Những năm tháng đại học xa nhà, chúng thay nhau gửi về cho cô từng đồng học bổng nhỏ. Năm 2024, trong một buổi lễ khai giảng ở ngôi trường nơi cô Hòa đã từng đứng lớp, cô bất ngờ được mời lên sân khấu. Ban giám hiệu nói có một “phần thưởng đặc biệt” dành cho cô….xem thêm đưới bình luận!

Cô giáo không chồng nhận nuôi 2 cậu học trò mồ côi cả cha lần mẹ từ khi 7 tuổi…22 năm sau cái kết thật ngọt ngào! Năm ấy, cô Hòa 38 tuổi. Là giáo viên tiểu học ở vùng quê nghèo ven sông, cô Hòa chưa lập gia đình. Người ta đồn thổi nhiều… Continue reading Cô giáo không chồng nhận nuôi 2 cậu học trò mồ côi cả cha lần mẹ từ khi 7 tuổi…22 năm sau cái kết thật ngọt ngào! Năm ấy, cô Hòa 38 tuổi. Là giáo viên tiểu học ở vùng quê nghèo ven sông, cô Hòa chưa lập gia đình. Người ta đồn thổi nhiều lý do, người nói cô kén chọn, người bảo cô từng bị phản bội nên chán chuyện hôn nhân. Nhưng ai từng biết cô đều hiểu: cô chọn cách sống dành cả trái tim cho học trò. Năm đó lũ lớn, vợ chồng anh Thành – chị Lệ bị nước cuốn khi đi ghe qua sông. Họ để lại hai đứa con trai sinh đôi mới tròn 7 tuổi: Tí và Tèo. Còn quá nhỏ để hiểu nỗi mất mát, hai đứa bé ngồi thu lu bên quan tài cha mẹ, ánh mắt ngơ ngác như thể chờ ai đó tới dẫn đi. Cô Hòa đứng trong đám tang, lặng người. Buổi chiều hôm ấy, cô đến gặp chính quyền xã và ngỏ ý nhận nuôi Tí và Tèo. Cô nói: – Tôi không có gia đình, nhưng tôi có thể cho chúng một mái nhà. Không ai phản đối. Cô giáo Hòa được tín nhiệm, yêu mến, và quan trọng nhất là có một trái tim bao dung hơn bất kỳ ai. Từ hôm đó, căn nhà nhỏ lợp mái tôn giữa làng vang tiếng trẻ cười trở lại. Tí và Tèo gọi cô là “mẹ Hòa” một cách tự nhiên. Cô dạy chúng học, nấu ăn cho chúng, dắt chúng đi học, thậm chí dành dụm từng đồng tiền lương ít ỏi để lo cho chúng đến nơi đến chốn. Cuộc sống không dễ dàng. Có lúc Tí bị bệnh nặng, phải đưa lên bệnh viện huyện. Cô phải bán đôi bông tai mẹ để lại để lo viện phí. Có năm Tèo thi rớt đại học, buồn bã định bỏ cuộc, chính cô là người ngồi bên suốt đêm, ôm lấy con, nhẹ nhàng nói: – Mẹ không cần con giỏi hơn ai, chỉ cần con không bỏ cuộc. Rồi Tí học ngành Y, Tèo học Kinh tế. Cả hai đứa đều cố gắng không phụ lòng mẹ. Những năm tháng đại học xa nhà, chúng thay nhau gửi về cho cô từng đồng học bổng nhỏ. Năm 2024, trong một buổi lễ khai giảng ở ngôi trường nơi cô Hòa đã từng đứng lớp, cô bất ngờ được mời lên sân khấu. Ban giám hiệu nói có một “phần thưởng đặc biệt” dành cho cô….xem thêm đưới bình luận!

Mối nhân duyên kì lạ của Lê Phương và chồng hiện tại: Hóa ra chính Qúy Bình là người làm mai cho cô với chồng, dù yêu nhau 8 năm nhưng họ vẫn chúc cho nhau mãi được hạnh phúc!

Mối nhân duyên kì lạ của Lê Phương và chồng hiện tại: Hóa ra chính Qúy Bình là người làm mai cho cô với chồng, dù yêu nhau 8 năm nhưng họ vẫn chúc cho nhau mãi được hạnh phúc! Lê Phương sinh năm 1985 tại Trà Vinh, tốt nghiệp trường Đại học Sân khấu… Continue reading Mối nhân duyên kì lạ của Lê Phương và chồng hiện tại: Hóa ra chính Qúy Bình là người làm mai cho cô với chồng, dù yêu nhau 8 năm nhưng họ vẫn chúc cho nhau mãi được hạnh phúc!

Mẹ chồng không cho mua mâm c.;úng đắt tiền vào ngày đầy tháng cháu, ai ngờ con dâu cao tay âm thầm bày ra 1 món khiến bà vừa nhìn đã suýt ngấ;/t, cúi mặt đi thẳng về nhà… Nhà chồng tôi thuộc dạng “danh giá nề nếp”, nhưng kỳ thực là tiết kiệm đến mức… buồn cười. Chuyện gì cũng phải “liệu cơm gắp mắm”, thậm chí ngày đầy tháng cháu nội đầu tiên của bà – đứa bé đ;ỏ h;ỏn mà tôi phải vượt cạn khổ sở sinh ra – bà vẫn dặn đi dặn lại: “Mâm cú//ng đừng có bày biện rình rang, vài cái bánh, ít trái cây là được rồi. Thời buổi khó khăn, hoang phí là tội đấy con ạ!” Tôi chỉ “dạ vâng” cho xong, nhưng trong lòng thì uất ức. Không phải vì tôi thích khoa trương, mà vì tôi muốn tổ chức cho con một ngày trọn vẹn – không chỉ để cảm ơn trời đất, mà còn là để lưu giữ ký ức đẹp cho con về sau. Chồng tôi thì như chiếc bóng, nghe mẹ là chính, không dám hó hé. Tôi đành âm thầm lên kế hoạch riêng. Ngày đầy tháng đến. Bà nội bước vào nhà với vẻ mặt tự tin như đã “nắm quyền kiểm soát”. Nhưng vừa bước vào phòng khách, bà lập tức khựng lại. Trước mặt bà là một mâm lễ chỉn chu, đúng theo truyền thống. Nhưng điều khiến bà suýt ng;/ất không phải là mâm cúng, mà là món đặc biệt tôi đặt ở chính giữa bàn: một tờ giấy lồng khung kính. Bà s;/ững luôn người… 👇

Mẹ chồng không cho mua mâm c.;úng đắt tiền vào ngày đầy tháng cháu, ai ngờ con dâu cao tay âm thầm bày ra 1 món “Mẹ chồng không cho mua mâm cúng đắt tiền ngày đầy tháng cháu, ai ngờ con dâu cao tay bày ra 1 món khiến bà vừa nhìn đã suýt… Continue reading Mẹ chồng không cho mua mâm c.;úng đắt tiền vào ngày đầy tháng cháu, ai ngờ con dâu cao tay âm thầm bày ra 1 món khiến bà vừa nhìn đã suýt ngấ;/t, cúi mặt đi thẳng về nhà… Nhà chồng tôi thuộc dạng “danh giá nề nếp”, nhưng kỳ thực là tiết kiệm đến mức… buồn cười. Chuyện gì cũng phải “liệu cơm gắp mắm”, thậm chí ngày đầy tháng cháu nội đầu tiên của bà – đứa bé đ;ỏ h;ỏn mà tôi phải vượt cạn khổ sở sinh ra – bà vẫn dặn đi dặn lại: “Mâm cú//ng đừng có bày biện rình rang, vài cái bánh, ít trái cây là được rồi. Thời buổi khó khăn, hoang phí là tội đấy con ạ!” Tôi chỉ “dạ vâng” cho xong, nhưng trong lòng thì uất ức. Không phải vì tôi thích khoa trương, mà vì tôi muốn tổ chức cho con một ngày trọn vẹn – không chỉ để cảm ơn trời đất, mà còn là để lưu giữ ký ức đẹp cho con về sau. Chồng tôi thì như chiếc bóng, nghe mẹ là chính, không dám hó hé. Tôi đành âm thầm lên kế hoạch riêng. Ngày đầy tháng đến. Bà nội bước vào nhà với vẻ mặt tự tin như đã “nắm quyền kiểm soát”. Nhưng vừa bước vào phòng khách, bà lập tức khựng lại. Trước mặt bà là một mâm lễ chỉn chu, đúng theo truyền thống. Nhưng điều khiến bà suýt ng;/ất không phải là mâm cúng, mà là món đặc biệt tôi đặt ở chính giữa bàn: một tờ giấy lồng khung kính. Bà s;/ững luôn người… 👇