Người mẹ Hà Tĩnh hi sinh mạng sống để con được chào đời: “Nếu chỉ cứu được một, hãy cứu con…” Trong căn nhà nhỏ lợp mái tôn xiêu vẹo giữa thôn Nam Văn, xã Đồng Tiến (huyện Thạch Hà, Hà Tĩnh), tiếng khóc nấc nghẹn của hai đứa trẻ khiến lòng người quặn thắt. Người mẹ – chị Lê Thị Bé, người phụ nữ hiền lành quanh năm tần tảo, đã ra đi mãi mãi sau khi quyết định giữ lại sinh mạng cho đứa con trong bụng mình.     Theo người thân kể lại, trước khi bước vào ca mổ, bác sĩ đã nói thẳng: “Một là cứu mẹ, một là cứu con”. Không chút do dự, chị Bé nắm tay chồng dặn lại:“Nếu chỉ giữ được một người, hãy giữ con mình anh nhé…”Và rồi, như một lời tiên tri buồn, ca mổ thành công, đứa trẻ cất tiếng khóc đầu đời trong lồng kính ở bệnh viện Ba Lan (Nghệ An), còn người mẹ – người đã cho con cả sự sống – thì mãi mãi khép đôi mắt lại.Hai đứa con nhỏ, đứa lớn chỉ vừa học tiểu học, đứa bé chưa kịp gọi “mẹ” cho tròn tiếng, giờ ngồi lặng bên linh cữu, tay vẫn cầm hộp sữa như một thói quen của những ngày có mẹ. Hình ảnh ấy khiến hàng triệu trái tim đau thắt.Người mẹ nghèo ấy đã rời đi, nhưng tình yêu và sự hi sinh của chị – người phụ nữ mang tên Bé mà tấm lòng thì vĩ đại – sẽ mãi khiến những người ở lại không thể quên.Nội dung được chia sẻ từ nguồn Facebook Diễm Linh và Dũng Nguyễn Quân

Người mẹ Hà Tĩnh hi sinh mạng sống để con được chào đời: “Nếu chỉ cứu được một, hãy cứu con…”

Trong căn nhà nhỏ lợp mái tôn xiêu vẹo giữa thôn Nam Văn, xã Đồng Tiến (huyện Thạch Hà, Hà Tĩnh), tiếng khóc nấc nghẹn của hai đứa trẻ khiến lòng người quặn thắt. Người mẹ – chị Lê Thị Bé, người phụ nữ hiền lành quanh năm tần tảo, đã ra đi mãi mãi sau khi quyết định giữ lại sinh mạng cho đứa con trong bụng mình.






Theo người thân kể lại, trước khi bước vào ca mổ, bác sĩ đã nói thẳng: “Một là cứu mẹ, một là cứu con”. Không chút do dự, chị Bé nắm tay chồng dặn lại:

“Nếu chỉ giữ được một người, hãy giữ con mình anh nhé…”

Và rồi, như một lời tiên tri buồn, ca mổ thành công, đứa trẻ cất tiếng khóc đầu đời trong lồng kính ở bệnh viện Ba Lan (Nghệ An), còn người mẹ – người đã cho con cả sự sống – thì mãi mãi khép đôi mắt lại.

Căn nhà của chị Bé chỉ là bức vách đất cũ nát, mùa mưa nước tạt vào, chồng chị phải căng bạt che tạm để các con khỏi ướt. Trong căn phòng trống rỗng chẳng có tài sản gì đáng giá, chiếc quan tài đơn sơ của chị được bà con lối xóm gom góp từng đồng mua giúp.

Hai đứa con nhỏ, đứa lớn chỉ vừa học tiểu học, đứa bé chưa kịp gọi “mẹ” cho tròn tiếng, giờ ngồi lặng bên linh cữu, tay vẫn cầm hộp sữa như một thói quen của những ngày có mẹ. Hình ảnh ấy khiến hàng triệu trái tim đau thắt.

Người mẹ nghèo ấy đã rời đi, nhưng tình yêu và sự hi sinh của chị – người phụ nữ mang tên mà tấm lòng thì vĩ đại – sẽ mãi khiến những người ở lại không thể quên.

Nội dung được chia sẻ từ nguồn Facebook Diễm Linh và Dũng Nguyễn Quân