Vợ tôi không có việc làm, nhưng đối với tôi anh là người bận rộn nhất,mệt mỏi nhất và thiệt thòi nhất.

Vợ tôi không có việc làm, nhưng đối với tôi anh là người bận rộn nhất,mệt mỏi nhất và thiệt thòi nhất.

VỢ TÔI KHÔNG CÓ VIỆC LÀM, NHƯNG ĐỐI VỚI TÔI EM LÀ NGƯỜI BẬN RỘN NHẤT, MỆT MỎI NHẤT VÀ THIỆT THÒI NHIỀU NHẤT

Vợ tôi không có việc làm
Cô ấy không nấu ăn, bởi vì cô ấy có tôi
Cô ấy không giặt quần áo, bởi vì cô ấy có máy giặt
Cô ấy không quét nhà, bởi vì đã có một con robot để quét
Cô ấy không đi chợ, bởi vì việc đó tôi đã làm
Thế nhưng, vợ tôi không có thời gian để mua sắm, không tiệc tùng, rất ít khi được giải trí, bởi vì chúng tôi có một đứa con trai và cô ấy dành 24 giờ trên ngày để tập trung vào cậu nhóc bé bỏng ấy.
Cô ấy mệt mỏi như thế nào?
Một lần, tôi mua cho cô ấy một hộp ngô xào tép mà cô ấy rất yêu thích và cô ấy thực sự đã ngủ thiếp đi khi còn chưa ăn xong.
Trước đây cô ấy là người như thế nào?
Nếu như có thứ gì đó ngon trong tủ lạnh, cô ấy sẽ thức dậy vào nửa đêm và ăn sạch rồi mới chịu ngủ tiếp. Thế nhưng từ khi chúng tôi có con, vợ tôi thậm chí đã quên mất tất cả sở thích của chính mình.
Thời gian đầu, con trai tôi bị dị ứng với hải sản, cháu nổi mẩn trên da sau khi bú xong sữa mẹ, vợ tôi liền bỏ hải sản. Một lần, chúng tôi đi ngang qua một nhà hàng hải sản, tôi thương vợ liền nói chúng mình có thể vào ăn một chút được không, nhưng vợ tôi lắc đầu, em bảo mình chỉ đứng đây một lát thôi để em ngửi cho đã cơn thèm rồi em cười hihi.
Hồi chưa cưới nhau, vợ tôi là người rất khó có thể từ bỏ sở thích của mình, chỉ cần cô ấy muốn là sẽ làm cho bằng được. Thế rồi đến khi chúng tôi có con, chỉ cần là những thứ con trai chúng tôi không tiếp nhận được, cô ấy sẵn sàng từ bỏ.
Vâng, vợ tôi không có việc làm. Thế nhưng đối với tôi cô ấy là người bận rộn nhất, mệt mỏi nhất, và thiệt thòi nhiều nhất.
Có người hỏi tôi trạng thái tốt nhất của một mối quan hệ là gì? Tôi ngẫm nghĩ hồi lâu và cảm thấy có một câu thích hợp để trả lời: Yêu nhau hết lòng, lấy nhau về cùng gánh vác. Rõ ràng là con đường tình yêu tiến triển tới hôn nhân sau đó đều không phải màu hồng, cũng không hề có điểm đến, nhưng tôi tin rằng chỉ cần luôn ở bên nhau, tin tưởng và yêu thương thì có thể đi đến bất cứ nơi đâu mà chúng tôi muốn.

Xem thêm:

Anh có thể cảm thấy tội nghiệp 1 cô gái nào xa lạ ngoài kia, nhưng chẳng bao giờ xót xa khi vợ khóc.

Hôm nay, mình đọc được 1 câu như thế này ” Nhìn thấy anh không còn đối xử nhẹ nhàng với em như lúc đầu, dễ dàng cáu gắt và chọn im lặng khi cả 2 xảy ra mâu thuẫn. Em lại nhớ đến ngày đầu tiên anh bước đến, sự tử tế của anh đã khiến em rung động”.

Giây phút đó mọi sự mạnh mẽ trong mình đổ vỡ, mình đã khóc rất lâu vì hôm nay cũng là ngày mình quyết định li hôn. Khi mình đưa ra quyết định này, anh nói mình quá khó chiều, gia đình anh nói mình chuyện bé xé to, bạn bè mình khuyên thôi cố mà sống chứ hơn 30 tuổi rồi li hôn làm gì. Mình đã suy nghĩ rất lâu, liệu mình có khó chiều, có chuyện bé xé to, có bồng bột không khi mình và anh quen nhau 4 năm, mới kết hôn 1 năm đã li hôn.

Anh không cờ bạc, rượu chè nhưng lại rất thích đi tụ tập bạn bè. Anh rất nhiệt tình, tốt bụng với tất cả mọi người kể cả là mới quen. Ai cũng khen anh, ngày xưa mình cũng vì sự nhiệt tình của anh mà rung động. 4 năm quen nhau, mình cũng nhận ra sự thay đổi ở anh, nhưng cứ nghĩ ai quen nhau lâu mà không nhạt bớt, nhưng khi bước vào cuộc sống hôn nhân mình mới cảm nhận được sự cô đơn, tủi thân. Anh có thể nhớ 1 người bạn nào đó không thích ăn 1 món ăn nào đó, nhưng không hề nhớ vợ không ăn được giá đỗ. Anh có thể không ăn 1 món nào đó khi đi ăn cùng bạn bè, vì có 1 người bạn không ăn được, nhưng vẫn gọi món thật cay vì ngon dù vợ không thể ăn cay. Anh có thể nhớ sinh nhật, và lên kế hoạch tổ chức cho 1 người bạn nào đó, nhưng lại chẳng bao giờ làm như thế cho vợ. Anh có thể làm bất cứ việc gì bạn bè nhờ, nhưng nhất quyết không làm nếu vợ nhờ. Anh có thể cảm thấy tội nghiệp 1 cô gái nào xa lạ ngoài kia, nhưng chẳng bao giờ xót xa khi vợ khóc. Đối với anh, tất cả phụ nữ đều yếu đuối, đáng thương trừ vợ, những người đó đều cần sự giúp đỡ của anh, còn vợ thì có thể tự làm tất cả. Cái khoảnh khắc mà mình vừa phẫu thuật xong, phải nằm 1 chỗ vì vết thương còn đau, mà anh đã bỏ mình 1 mình trong viện để đi cafe với 1 người bạn mà anh nói đã lâu không gặp thì mọi tình cảm mình dành cho anh nó đã trở về con số 0.

Có thể mọi người thấy đó chỉ là những chuyện vụn vặt, nhưng đối với mình đó là những tổn thương sâu sắc, mình lạc lõng cô đơn trong cuộc hôn nhân của chính mình, mình không cảm nhận được tình yêu của người mà mình gọi là chồng.