Về già có tiền sẽ không cần phải nhìn sắc mặt của con cái: 3 điều khắc cốt ghi tâm bạn nên đọc 1 lần

Về già có tiền sẽ không cần phải nhìn sắc mặt của con cái: 3 điều khắc cốt ghi tâm bạn nên đọc 1 lần

Khi có tuổi, nên nhớ 3 điều này để cuộc sống luôn an nhiên – tự tại, không buồn phiền lo lắng…

Điều thứ nhất: Phải có tiền dưỡng già để giữ cho mình tôn nghiêm, không cần phải nhìn sắc mặt con cái

Người ta nói, tiền không phải chìa khóa vạn năng nhưng không có tiền thì cũng chẳng làm được việc gì. Đối với người già mà nói, cơ thể tuy dần dần lão hóa, nhưng tôn nghiêm lại ngày càng cao, đặc biệt là trong chuyện tiền bạc, nếu vì tiền mà phải nhìn sắc mặt của con cái, họ thà nhẫn nhịn không mở miệng còn hơn. Trong tay có tiền, con cái thỉnh thoảng về thăm biếu chút quà hiếu thuận, bản thân cũng có thể trả lại cho chúng dưới hình thức lì xì, mua quà cáp cho cháu tiền ăn vặt, như vậy, cả nhà đều vui.

Đối với người già, điều quan trọng nhất là sự yêu thương, quan tâm và quây quần của con cái. Nhưng người trẻ lúc này ai cũng có gia đình của riêng mình, có áp lực của riêng mình, phải làm việc, phải nỗ lực, phải xã giao, dạy dỗ con cái, hầu như không có thời gian ở bên cha mẹ. Khi con cái không có thời gian ở bên cha mẹ, không thể đem tới cảm giác an toàn về mặt tinh thần cho cha mẹ thì số tiền tiết kiệm trong tay cha mẹ sẽ phát huy tác dụng.

Hầu hết mọi lo lắng, căng thẳng, băn khoăn và việc mất đi sự thanh thản trong tâm hồn đều do những lo lắng về tiền bạc gây nên. Rất nhiều vấn đề về sức khoẻ cũng sinh ra từ sự căng thẳng và lo lắng về tiền bạc. Nhiều vấn đề trong các mối quan hệ cũng bắt nguồn từ những lo lắng về tiền bạc và một trong những nguyên nhân chính của các mâu thuẫn gia đình cũng là những bất đồng xoay quanh vấn đề tiền bạc.

Điều thứ 2 cần nhớ: Hãy để cuộc sống của mình khi về già phong phú, trong tay có tiền, muốn sống ra sao cho vui vẻ thì sống

Sau khi về hưu, trong tay có tiền, có thể rủ bạn bè đi đây đi đó, cũng có thể học và làm những thứ mà hồi trẻ thích nhưng không có thời gian và cơ hội đi làm. Bước vào tuổi lão niên, phải biết cách nâng cao đời sống vật chất của mình một cách thích hợp, uống những loại trà cao cấp, ăn những thức ăn bổ dưỡng, mặc những bộ quần áo đắt hơn một chút, đây cũng là một phương thức nâng cao cảm giác an toàn trong tâm lý.

Trong cuộc sống, để nói bỏ hết tất cả đi du lịch thì mấy ai dám làm. Vậy mới nói, để làm được như họ không chỉ có sự chung tay, thấu hiểu giữa hai vợ chồng mà họ đã chuẩn bị sẵn cho mình một khoản tiền an dưỡng khi về già. Hạnh phúc đôi khi là những chuyến đồng hành và có người bạn đời sát cánh, tìm hiểu những điều mới mẻ. Cuộc sống như thế cũng thật sự ý nghĩa biết bao.

Điều thứ 3: Có tiền, về già, mình có bệnh tật gì cũng sẽ không phiền hà tới con cái

Bước vào tuổi già, bệnh tật dù lớn dù nhỏ cũng là chuyện tất nhiên, trong tay có tiền, không cần con cái vì chuyện tiền viện phí mà thêm một phần gánh nặng, bởi lẽ cuộc sống của chúng cũng sớm đã có không ít gánh nặng rồi. Hơn nữa, gặp được con dâu, con rể tốt thì không sao, nếu không gặp được, thì hà cớ gì mình còn mang thêm rắc rối cho con của mình hay liên lụy tới chúng nữa!

Người xưa bảo rồi “ở lâu trên giường bệnh, chẳng con nào là hiếu thảo”, sau này chẳng may có không động đậy được nữa, chỉ chăm chăm dựa vào con cái, cũng chưa chắc đã chắc chắn 100%, hoặc đôi khi chỉ đơn giản là bạn không muốn làm phiền con cái vì chúng cũng đã có đủ gánh nặng để lo rồi, bạn hoàn toàn có thể tự bỏ tiền ra thuê người chăm sóc mình, hoặc vào viện dưỡng lão…

Con người, càng có nhiều tiền tiết kiệm, về già càng đáng tiền. Con cái khi ấy muốn hiếu thuận với bạn, chỉ cần ở bên bạn là được rồi, không cần phải tiêu tiền này tiền nọ, áp lực kinh tế cho chúng cũng nhỏ bớt đi.

Kiếm tiền, phải tranh thủ mà làm sớm, tiết kiệm tiền cũng vậy. Thời trẻ, thường nghĩ rằng, cuộc đời ngắn ngủi, nên phải cố tận hưởng hết mức có thể. Nhưng già rồi mới hiểu rõ, bất cứ việc gì trên đời này cũng đều tồn tại rủi ro. Do vậy bạn buộc phải có sự chuẩn bị về tâm lý cũng như khả năng chống đỡ rủi ro. Dựa núi núi lở, dựa người người chạy, chỉ có dựa vào chính bản thân mình mới thực sự đáng tin cậy nhất.

Diễn viên Miпh Cúc: Tôi khôпg пgại ‘trơ mặt’ xin thêm cảпh quay, vai diễn

 

“Mình cứ xin, 5 lần 7 lượt xin thì cũng có vài lần phù hợp, đạo diễn sẽ cho nhân vật của mình xuất hiện”, Minh Cúc chia sẻ.

Nữ diễn viên Minh Cúc thường xuyên xuất hiện với những vai phụ, là ô-sin, giúp việc hoặc người lao động lam lũ trên màn ảnh nhỏ. Tuy chỉ đảm nhiệm những vai phụ, ít “đất diễn” nhưng Minh Cúc vẫn để lại ấn tượng sâu sắc cho khán giả.

– Dường như Minh Cúc rất hợp với vai ô-sin, người lao động chân tay. Từ “Hương vị tình thân”, “Cuộc đời vẫn đẹp sao” đến “Cuộc chiến không giới tuyến”, chị đều nhận vai dạng này?

Đó có lẽ là thế mạnh của tôi. Từ trước đến nay tôi luôn muốn được làm vai diễn nào đó không quá đơn thuần, không phải những vai tính cách một màu, các vai diễn của tôi cứ phải “hâm hâm” một tí.

Có lẽ vì thế nên khán giả đã bắt đầu quen với kiểu “hâm hâm”, gây cười của tôi. Nhưng tôi nghĩ mỗi vai diễn cho dù có hoàn cảnh khá giống nhau nhưng vẫn để lại những cảm nhận riêng cho khán giả.

Ví dụ như vai ô-sin trong Hương vị tình thân khiến khán giả yêu mến, vai Bình trong Cuộc đời vẫn đẹp sao vừa đáng yêu lại vừa đáng ghét, vai ô-sin Sú của Cuộc chiến không giới tuyến lại lạnh lùng, bí ẩn khiến khán giả sợ.

Diễn viên Minh Cúc.

Diễn viên Minh Cúc.

– Chị thường đảm nhiệm các vai phụ nhưng lại có khá nhiều đất diễn và vai nào cũng để lại ấn tượng mạnh cho khán giả, bí quyết là gì vậy?

Nói là “bí quyết” thì hơi to tát, thật ra chỉ là do tôi yêu nghề thôi. Tôi rất thích những vai ngắn nhưng được phát triển thêm, thậm chí là cả những vai còn không có trong kịch bản.

Thú thực, khi tổ chức sản xuất phim gọi tôi đi làm phim Cuộc chiến không giới tuyến, mọi người cũng nói rằng vai này ngắn lắm. Thậm chí, trước đó vai này là dành cho diễn viên nam nhưng sau đó đạo diễn Danh Dũng lại đổi thành diễn viên nữ và để tôi diễn.

Tôi nghĩ vai của mình chỉ kéo dài vài tập hoặc một ít cảnh quay mà thôi. Nhưng rồi trong quá trình quay, dù cảnh quay đó không có tôi, tôi vẫn ở bên cạnh xem mọi người diễn, cảm thấy đoạn nào phù hợp tôi sẽ xin đạo diễn cho nhân vật của mình xuất hiện.

Tôi không ngại “trơ mặt” đi xin thêm cảnh quay hay xin vai diễn đâu. Mình cứ xin, 5 lần 7 lượt xin thì cũng có vài lần phù hợp, đạo diễn sẽ cho nhân vật của mình xuất hiện. Cũng may mắn là tôi thường được giao những vai có tính cách đặc biệt nên dễ gây ấn tượng với khán giả.

"Tôi không ngại “trơ mặt” đi xin thêm cảnh quay hay xin vai diễn".

“Tôi không ngại “trơ mặt” đi xin thêm cảnh quay hay xin vai diễn”.

Căn phòng 12m2 đầy khăn sữa, xi-lanh

Để nhìn toàn diện về một người nghệ sĩ, nếu chỉ thấy khoảnh khắc họ tỏa sáng trên sân khấu có lẽ là chưa đủ. Đôi khi, những giây phút trước khi ánh đèn sân khấu được bật lên mới là khoảnh khắc người nghệ sĩ sống chân thực nhất, bản lĩnh nhất.

Minh Cúc là diễn viên của Nhà hát Tuổi trẻ, chị quen thuộc với khán giả qua những vai diễn tính cách, nổi loạn như Xinh cờ bạc trong Về nhà đi con hay Sâm osin của Hương vị tình thân. Mới đây nhất, Minh Cúc vào vai nữ phượt thủ “quái tính”, nổi loạn của phim điện ảnh 578: Phát đạn của kẻ điên.

Ngay cả trong những vở kịch trên sân khấu, Minh Cúc cũng thường được giao các vai nhí nhảnh hoặc độc ác. Những vai diễn của Minh Cúc hoàn toàn trái ngược với cuộc sống và sự nhẫn nại mà chị dành cho đứa con bé bỏng của mình.Đời thực xót xa của Sâm osin: Ngày chăm con bại não, tối ăn vội chạy show - 1Con gái Minh Cúc đã 12 tuổi nhưng vẫn chỉ như một em bé sơ sinh.

Sau ánh hào quang của sân khấu, của mỗi vai diễn, nữ diễn viên trở về với vai trò làm mẹ. Bé Tú Minh – con gái Minh Cúc bị ngạt ối trước giờ mổ sinh nên bị ảnh hưởng nghiêm trọng về não. Minh Cúc ly hôn sau khi cô con gái đầu lòng chào đời không lâu.

Rời khỏi cuộc hôn nhân rạn nứt, Minh Cúc ôm con gái về sống cùng bố mẹ ruột. Trong căn phòng hơn 10m2 của hai mẹ con Minh Cúc chỉ có những món đồ nội thất hết sức cơ bản, phần lớn diện tích đều bày thuốc, khăn sữa và các dụng cụ phục vụ việc chăm sóc cô con gái nhỏ.Đời thực xót xa của Sâm osin: Ngày chăm con bại não, tối ăn vội chạy show - 2Căn phòng của mẹ con Minh Cúc nhỏ xíu, bày rất nhiều dụng cụ để chăm sóc bé Tú Minh.

12 tuổi nhưng Tú Minh – con gái Minh Cúc – vẫn như một em bé mới chào đời, không thể vận động, nói chuyện, thậm chí không thể tự mình ăn uống, vệ sinh. Mỗi buổi sáng của Minh Cúc không bắt đầu bằng công việc, bằng sự thảnh thơi mà bằng… sự nhẫn nại.

Bữa sáng của con gái Minh Cúc là nửa cốc sữa pha theo công thức đặc biệt của riêng hai mẹ con. Nửa cốc sữa với một đứa trẻ sơ sinh hay một em bé tầm tuổi Tú Minh bình thường sẽ vô cùng đơn giản, nhưng với mẹ con Minh Cúc, đó lại là một hành trình dài đầy cảm xúc.

Đời thực xót xa của Sâm osin: Ngày chăm con bại não, tối ăn vội chạy show - 3Đời thực xót xa của Sâm osin: Ngày chăm con bại não, tối ăn vội chạy show - 4

Minh Cúc phải dùng xi-lanh bơm trực tiếp từng ống sữa vào miệng của con. Em bé cũng rất dễ bị sặc nên phải bơm từng chút, từng chút một. Thậm chí, chị còn phải lựa những lúc Tú Minh chịu mở miệng, bơm thật nhanh một miếng sữa để con có thể nuốt vào.

Việc Tú Minh bị sặc, bị “trớ” và phun đầy vào mặt, vào quần áo của Minh Cúc không phải là điều xa lạ với hai mẹ con: “Cũng có lúc con mệt, không muốn ăn hay có những khi mình nóng nảy, khó chịu mà to tiếng chứ. Nhưng dù có thế nào cũng phải bơm hết nửa cốc sữa ấy, vì bữa sáng của con chỉ có thế thôi”.Đời thực xót xa của Sâm osin: Ngày chăm con bại não, tối ăn vội chạy show - 5Tú Minh bị sặc, ho khiến sữa văng đầy mặt Minh Cúc.

Khoảng thời gian hiếm hoi của riêng Minh Cúc

Nửa cốc sữa nhưng cả hai mẹ con phải “chiến đấu” tới gần một tiếng đồng hồ mới xong. Lúc này, Minh Cúc sẽ đặt em bé ở chiếc giường nhỏ rồi tranh thủ vừa ăn sáng vừa trông con. Nếu sáng nào Tú Minh ăn ngoan, hết cốc sữa từ sớm thì Minh Cúc có thể mua đồ ăn sáng ở ngoài, còn nếu không bữa sáng của chị sẽ là bát mỳ tôm nấu vội. Chị sẽ ngồi ngay bên cầu thang, vừa ăn vừa ê a trò chuyện với con gái nhỏ.

“Việc ăn uống của con hơn 10 năm nay như vậy, tôi cũng đã quen rồi. Mình sinh con ra thì chăm sóc, kiên nhẫn với con cũng là điều đương nhiên thôi, tôi không nghĩ đó là sự thiệt thòi. Vì người thiệt thòi thực sự là con bé chứ không phải là tôi”, Minh Cúc chia sẻ.Đời thực xót xa của Sâm osin: Ngày chăm con bại não, tối ăn vội chạy show - 6Minh Cúc đặt con gái trên chiếc giường sát cầu thang rồi vội chuẩn bị bữa sáng cho mình.

Đời thực xót xa của Sâm osin: Ngày chăm con bại não, tối ăn vội chạy show - 7Đời thực xót xa của Sâm osin: Ngày chăm con bại não, tối ăn vội chạy show - 8

Mỗi tuần, Minh Cúc sẽ gửi con sang nhà nội 1 – 2 buổi. Nếu không có ông ngoại ở nhà, Tú Minh sẽ được mẹ địu trước ngực rồi hai mẹ con tự chạy xe máy sang nhà nội, còn nếu ông ngoại ở nhà, ông sẽ chở hai mẹ con sang:

“Bên nội chủ động đỡ cho tôi việc trông nom con bé một tuần vài buổi, tôi rất trân trọng điều đó. Vì hơn hết, tôi nghĩ con mình cũng cần được nhận sự yêu thương, chăm sóc từ cả hai bên nội ngoại”.Đời thực xót xa của Sâm osin: Ngày chăm con bại não, tối ăn vội chạy show - 9Minh Cúc cùng bố đưa Tú Minh sang nhà nội.

Đời thực xót xa của Sâm osin: Ngày chăm con bại não, tối ăn vội chạy show - 10Đời thực xót xa của Sâm osin: Ngày chăm con bại não, tối ăn vội chạy show - 11

Những hôm bé Tú Minh sang bên nội, Minh Cúc sẽ có một khoảng thời gian rảnh rỗi cho riêng mình. Chị thường tranh thủ đi chợ rồi đến phòng tập. “Khi thì tôi tập gym, lúc lại tập boxing, vài năm nay tôi đều tuân theo lịch trình tập luyện đều đặn như vậy. Tập luyện không chỉ để nâng cao sức khỏe, cân bằng vóc dáng mà còn là cách để tôi xả stress, chuẩn bị thể lực và các kỹ năng cho những vai diễn hành động”, chị nói.