Không nơi nào bằng nhà mình đâu. Nên con gái dù có chuyện gì thì cũng chỉ có về ngoại mới chứa thôi chứ ai mà chứa.
Gửi đến những ai chưa lấy chồng!
Khi còn ở nhà với cha mẹ ruột , sáng ngủ tới 9 10h mẹ hay kêu “Con gái con lứa gì mà ngủ tới mặt trời mọc còn chưa chịu thức” – “Mẹ ồn quá à để con ngủ chút nữa đi”. La thì la vậy thôi chứ mẹ lúc nào cũng mua đồ ăn sáng để sẵn cho con sợ con của mẹ dậy không có gì ăn thì đói. Công chuyện nhà thì mẹ làm hết không dám sai con của mẹ. Còn khi lấy chồng chưa có con thì đỡ, có con rồi nửa đêm ngủ ngon cỡ nào con khóc cũng phải bật ngồi dậy cho con bú. 4 5h sáng con thức cũng phải thức theo con mặc dù con mắt mở hổng lên.
Sáng sớm phải lo cho con trước, tắm con, đút sữa cho con, ru con ngủ xong quay qua dọn dẹp nhà cửa, ngặm cái miệng chưa đánh răng rửa mặt tới 9 10h mới được lo cho bản thân. Xong hết rồi mới được ăn sáng. Ông bà ngoại nhớ cháu thì chỉ biết gọi điện nhìn mặt qua điện thoại. Có về thì cũng chỉ được nựng cháu 2 3 ngày rồi mẹ con nó lại về nhà nó. Ở với nội quanh năm suốt tháng chứ cháu mà có bị gì thì lại đỗ thừa về ngoại ngoại chăm không kĩ. Đúng là bên ngoại thương dại thương dột. Có con gái nuôi nó 20 năm chưa làm ra đồng nào nuôi cha nuôi mẹ thì đã lấy chồng về nhà người ta. Gả đi người ta nạp tài bao nhiêu tiền vàng đổi lại cũng không bằng 1đứa con gái. Làm dâu hiền thì khen ngoại khéo dạy con.
Còn dâu mà làm không vừa ý thì ngoại lại mang tai tiếng. Rể làm gì không vừa ý cũng không dám nói, sợ khi về nhà con mình lại khổ. Bởi vậy cứ để thằng rể trên đầu không hà. Lúc chưa lấy chồng cái thân làm không ra tiền thì gặp cái giống gì cũng xè tay xin tiền cha mẹ mua. Có con rồi 1ngàn cũng không dám sài để dành mua tả mua sữa cho con.
Chồng biết lo thì đỡ, gặp chồng không biết lo thì khẳng định là 1 mình ôm con đi. Chưa chồng thì ra đường tụm bảy tụm ba, có con rồi thì đi đâu ra đường mua cái gì cũng không dám đi sợ con ở nhà khóc. Về nhà chồng thì xác định là gánh hết cái nhà chồng rồi đó. Còn về nhà mẹ thì mẹ không cho đụng tới móng tay vì cứ nghĩ con gái mình ở nhà người ta chịu cực chịu khổ rồi mà về đây còn bắt nó làm. Nhà con đông thì đỡ gặp có đứa con gái mà gả đi rồi thì ở nhà 2 ông bà như người già neo đơn. Bên nội thì về già được con cái chăm sóc, còn bên ngoại khi già thì lủi thủi một mình cũng nên. Làm ngoại lúc nào cũng thiệt thòi. Nói tới đây khóc cạn nước mắt rồi. Xin phép nói nhiêu đây thôi, nói nữa chắc không ai dám lấy chồng luôn quá.
Vì vậy, là con gái khi còn bên cạnh cha mẹ thì nên nghĩ cho cha mẹ 1 chút. Đừng để lấy chồng rồi mới suy nghĩ lại thương cha thương mẹ thì cũng muộn rồi nhé!
Không nơi nào bằng nhà mình đâu. Nên con gái dù có chuyện gì thì cũng chỉ có về ngoại mới chứa thôi chứ ai mà chứa.
Nguồn: st