Bố vừa qua đời, chưa kịp nguôi ngoai nỗi đau thì em chồng rối rít gọi điện lên gọi tôi về ngay vì mẹ chồng đang ốm nặng không xuống được giường. Vì lo sợ bị trách móc, mẹ ruột bảo tôi về chăm sóc mẹ chồng. Vừa mở cửa ra, tôi lập tức g;ụ;c ngã với cảnh tượng trước mắt. Thật quá sức tưởng tưởng….

Bố vừa qua đời, chưa kịp nguôi ngoai nỗi đau thì em chồng rối rít gọi điện lên gọi tôi về ngay vì mẹ chồng đang ốm nặng không xuống được giường. Vì lo sợ bị trách móc, mẹ ruột bảo tôi về chăm sóc mẹ chồng. Vừa mở cửa ra, tôi lập tức g;ụ;c ngã với cảnh tượng trước mắt. Thật quá sức tưởng tưởng….

Trong lúc đang chìm trong nỗi đau mất bố, người con gái lại một lần nữa bị đẩy vào một hoàn cảnh đầy trái ngang. Bố vừa qua đời vì đột quỵ, chưa qua ba ngày, cô đã phải khăn gói trở về chăm mẹ chồng vì nghĩ bà đau ốm. Nhưng chỉ vừa đặt chân vào nhà, cô ngỡ ngàng trước cảnh tượng khó tin.

Ảnh minh họa.

Nỗi đau mất mát và tiếng gọi từ trách nhiệm

Đã bốn ngày kể từ khi bố đột ngột ra đi, cú sốc khiến cô chưa kịp chấp nhận sự thật phũ phàng. Nỗi đau còn chưa vơi bớt, cô lại phải đứng giữa hai đầu gánh nặng gia đình. Cưới chồng xong, cô hiếm khi về thăm bố mẹ ruột vì nể lời mẹ chồng rằng phụ nữ có chồng phải toàn tâm toàn ý cho gia đình chồng, mọi chuyện liên quan đến nhà ngoại đều phải thông qua ý kiến của chồng. Cô không muốn làm lớn chuyện, đành gắng sức chu toàn mà không một lời than thở.

Lời trách cứ ngấm ngầm từ mẹ chồng và sự đau đớn không ngờ

Mỗi khi bố đổ bệnh, cô cũng không thể về chăm. Lý do mẹ chồng đưa ra là “việc của chị dâu”, nhưng trong lòng cô hiểu, chỉ vì mẹ chồng không muốn cô dành thời gian và tiền bạc cho nhà ngoại. Bất chấp tình cảm gia đình, mỗi khi gửi tiền phụ giúp, cô lại bị mẹ chồng trách móc, cho rằng điều đó là “không đúng đạo lý”.

Khi nghe tin bố đột ngột qua đời, cô cố gọi chồng dậy, lập tức thu xếp về nhà. Nhưng trong lúc tang thương đó, mẹ chồng vẫn lạnh lùng buông lời bóng gió: “Giờ đi không an toàn, chờ sáng ra mà đi cũng được.” Cô chỉ biết cắn chặt răng chịu đựng.

Sự vô tâm và cú sốc khi trở về

Sau tang lễ, vì lo sợ bị trách móc, mẹ ruột bảo cô về chăm mẹ chồng ốm. Tuy nhiên, khi bước vào nhà, cô thấy mẹ chồng đang ngồi thư thái xem tivi, khỏe mạnh chẳng hề có dấu hiệu mệt mỏi. Thật oái oăm, cô chưa kịp nguôi ngoai nỗi đau mất cha mà đã phải đối mặt với sự vô cảm từ chính người thân bên chồng.

Lúc cô còn đang ngỡ ngàng, mẹ chồng bắt đầu trách móc: “Đi mấy ngày mà chẳng gọi về nhà một câu.” Đúng lúc ấy, cô em chồng lên tiếng đầy mạnh mẽ: “Bố chị ấy mới mất, còn tâm trí đâu mà gọi điện? Đáng ra mẹ phải đi viếng bác, không phải chị ấy sai.”

Nỗi thất vọng và dấu hỏi về tương lai

Trước lời phản pháo của em chồng, cô vừa xúc động vừa đau lòng. Sự cảm kích dâng lên nhưng cũng kèm theo nỗi thất vọng tràn trề với mẹ chồng. Bây giờ, cô đứng trước ngã rẽ đau đáu tự hỏi: Liệu có phải đã đến lúc tìm cho mình một cuộc sống riêng, tránh xa những ràng buộc nặng nề không lối thoát này?