Người đàn ông mặc đồ thợ xây đến trước cổng biệt thự thì bị vệ sĩ canh gác không cho vào, 30 phút sau tất cả ch//ết lặng
Biệt thự nhà họ Trịnh – tráng lệ, đắt đỏ, có đến ba lớp cổng an ninh. Hôm đó là ngày đặc biệt: sinh nhật lần thứ 60 của ông Trịnh Văn Tài – chủ tịch đế chế bất động sản T&T. Khách mời toàn là giới máu mặt, chính khách, doanh nhân, người nổi tiếng… Ai ai cũng vest chỉnh tề, giày bóng loáng.
Giữa không khí xa hoa ấy, một người đàn ông ngoài 50, da ngăm, mặc nguyên bộ đồ thợ xây lấm lem bụi vữa, từ tốn tiến tới cổng. Ông đội chiếc mũ bảo hộ cũ, chân đi đôi dép tổ ong, tay cầm một túi vải.
Vệ sĩ lập tức chặn lại, ánh mắt đầy khinh khỉnh:
“Bác ơi, đây không phải chỗ xin việc. Đi cho người ta còn tiếp khách.”
Người đàn ông mỉm cười, bình thản nói:
“Tôi muốn gặp ông Trịnh Văn Tài. Bảo với ông ấy là Lâm – người từng làm giám sát công trình khu biệt thự bên Long Thành – đến.”
Vệ sĩ bật cười, nhếch mép:
“Giám sát mà như ăn xin thế kia? Lên giọng với ai vậy chú? Biến lẹ, đừng để tụi này phải mạnh tay.”
Người đàn ông không nói thêm lời nào, chỉ gật đầu rồi lặng lẽ quay đi, chậm rãi bước dọc con đường đầy nắng.
30 phút sau.
Tiệc đang đến hồi cao trào, khách khứa cụng ly rôm rả, ông Trịnh đứng giữa sảnh, cười lớn trước bài phát biểu tung hô của giám đốc truyền thông.
Bỗng, điện thoại ông rung lên. Một tin nhắn đến từ số không lưu tên. Trên màn hình chỉ vỏn vẹn một dòng:
“Chúc mừng sinh nhật, Chủ tịch. Tặng ông 40% cổ phần T&T, giấy chuyển nhượng đã gửi luật sư. – Lâm :)”
Ông Trịnh đứng sững. Mắt mở lớn. Miệng lắp bắp không thành tiếng. Ngay lúc đó, một loạt điện thoại của ban điều hành T&T đổ chuông.
“Chủ tịch, có chuyện lớn rồi. Hệ thống vừa cập nhật thông tin cổ đông, ông Lâm Trần chính thức trở thành cổ đông lớn nhất – vượt cả ông…”
Không khí buổi tiệc đông vui bỗng nặng như chì. Mọi người nhìn nhau sửng sốt.
Một nữ MC hỏi nhỏ:
“Ông Lâm nào vậy?”
Ông Trịnh khẽ ngồi phịch xuống ghế, giọng như thì thào:
“Người lúc nãy… mặc đồ thợ xây… là ông ấy…”