“Con ơi là con ơi, mẹ mới rời đi để mua cho con gói bánh, vậy mà khi quay lại đã thấy con nằm bất động, còn những gì hàng xóm kể lại khi nhìn thấy thằng bé 13t làm với con khiến mẹ lịm đi không còn sức đứng…” “Con ơi là con ơi, mẹ mới rời đi để mua cho con gói bánh, vậy mà khi quay lại đã thấy con nằm bất động, còn những gì hàng xóm kể lại khi nhìn thấy thằng bé 13 t;/uổi làm với con khiến mẹ lịm đi không còn sức đứng…” Con gái bé bỏng của mẹ, mới phút trước thôi còn ríu rít đòi mẹ mua gói bánh con thích. Mẹ đâu ngờ chỉ vì một phút rời mắt, chỉ vì tin tưởng giao con cho anh họ trông chừng, mà giờ đây… mẹ vĩnh viễn mất con. Khi mẹ chạy về, tiếng người xung quanh xôn xao, ai cũng nhìn con với ánh mắt thương xót. Con nằm bất động, đôi mắt nhắm nghiền, bàn tay nhỏ xíu lạnh ngắt. Mẹ gào đến khản cổ, lay gọi con dậy nhưng vô vọng. Rồi hàng xóm nghẹn ngào kể lại: họ thấy thằng bé 13 tuổi — chính là đứa anh họ mà mẹ gửi gắm — làm điều tày đình với con. Họ hét lên can ngăn, nhưng tất cả đã quá muộn… Ngực mẹ đau lắm khi nghe họ kể đầu đuôi mà anh họ đã làm với con… 👇👇

Con ơi là con ơi, mẹ mới rời đi để mua cho con gói bánh, vậy mà khi quay lại đã thấy con nằm bất động, còn những gì hàng xóm kể lại khi nhìn thấy thằng bé 13t

“Con ơi là con ơi, mẹ mới rời đi để mua cho con gói bánh, vậy mà khi quay lại đã thấy con nằm bất động, còn những gì hàng xóm kể lại khi nhìn thấy thằng bé 13 tuổi làm với con khiến mẹ lịm đi không còn sức đứng…”

Con gái bé bỏng của mẹ, mới phút trước thôi còn ríu rít đòi mẹ mua gói bánh con thích. Mẹ đâu ngờ chỉ vì một phút rời mắt, chỉ vì tin tưởng giao con cho anh họ trông chừng, mà giờ đây… mẹ vĩnh viễn mất con.

Khi mẹ chạy về, tiếng người xung quanh xôn xao, ai cũng nhìn con với ánh mắt thương xót. Con nằm bất động, đôi mắt nhắm nghiền, bàn tay nhỏ xíu lạnh ngắt. Mẹ gào đến khản cổ, lay gọi con dậy nhưng vô vọng.

Rồi hàng xóm nghẹn ngào kể lại: họ thấy thằng bé 13 tuổi — chính là đứa anh họ mà mẹ gửi gắm — làm điều tày đình với con. Họ hét lên can ngăn, nhưng tất cả đã quá muộn…

Ngực mẹ đau như có nghìn mũi dao đâm. Con ơi, làm sao mẹ chịu nổi nỗi đau này? Làm sao mẹ có thể tha thứ cho bản thân vì đã tin nhầm người?

Cả làng chấn động, người thương xót, người phẫn nộ, còn mẹ thì chỉ muốn ngã quỵ. Con gái bé bỏng của mẹ, con chưa kịp lớn, chưa kịp hưởng trọn tuổi thơ, chưa kịp gọi “mẹ ơi con muốn đi học” một lần nữa…

Giờ đây, mẹ chỉ biết ôm chặt lấy con mà gào lên trong tuyệt vọng:
“Trời ơi, con ơi, mẹ biết phải sống sao đây…”