Lấy chồng xa 10 năm chưa được về thăm nhà, bố ố//m n//ặng vợ bảo về thăm thì chồng qu//át: “Biếu ông 500 ngàn là được rồi về làm gì tốn tiền”. Vợ cười m/ỉa: “Tôi biếu bố tôi 100 triệu rồi nhưng về tôi vẫn phải về” và c/ái k/ết ki//nh ho//àng khi vợ vừa bước chân ra đến cổng… Một buổi chiều mưa tầm tã, Hoa đang bế con thì nhận được cuộc điện thoại của em gái: “Chị ơi, bố ng//ã rồi… Bác sĩ nói ti//m y//ếu lắm, chắc không qua nổi nếu không gặp được chị.” Điện thoại rơi khỏi tay Hoa. Cô run r//ẩy, mồ hôi vã ra như tắ//m. Cô không nghĩ bố – người vẫn khỏe mạnh, ngày nào cũng gọi hỏi han – lại đang nằ//m vi//ện giành giật sự sống. Lúc sau, khi Hùng đi làm về, Hoa ngh//ẹn ng//ào nói: “Anh ơi, bố em ố//m nặ//ng lắm… Em muốn về thăm một chuyến. Lấy chồng 10 năm rồi em đã về nhà đâu” Hùng giọng lạ/nh tanh: “Biếu ông 500 ngàn là được rồi, về làm gì cho tốn kém. Nhà này còn khối việc phải lo. Đi lấy chồng không lo việc nhà chồng về nhà đẻ làm gì”. Câu nói như lư//ỡi da//o đâ//m thẳng vào ti///m Hoa. Cô nhìn chồng – người mà cô từng tin tưởng, yêu thương – giờ đây lạnh lùng như người dưng nước lã. Hoa cười khẩy, nụ cười m/éo xệ//ch nhưng ánh mắt sáng lên: “Anh yên tâm, tôi chuyển cho em gái tôi biếu bố tôi 100 triệu rồi không cần 500 ngàn của anh đâu, nhưng dù thế nào, tôi vẫn phải về. ” Hùng sữ//ng lại. “Cô lấy đâu ra 100 triệu?” Hoa nhìn thẳng: “Tiền tôi tiết kiệm, tiền tôi b/án h/àng on/line, tiền dành dụm từng đồng suốt mấy năm nay… Nói chung tiền mồ hôi nước mắt tôi nhịn ăn nhịn mặc mà có.” Không khí đặc quánh lại. Hùng đứng phắt dậy, đ//ập mạnh tay xuống bàn: “Cô dám giấu tiền tôi gửi về cho bố cô à?! Cô nghĩ tiền trong nhà này là của riêng cô sao? Cô đúng là lo///ại k///hốn nạ//n, ăn cơm nhà chồng vác tiền về nhà đ//ẻ. Cô thử bước chân ra khỏi cái cổng nhà này xem nào”. Đúng lúc Hoa vừa bước chân tới cổng thì ki//nh ho//àng… Xem tiếp dưới bình luận…👇👇

Lấy chồng xa 10 năm chưa được về thăm nhà, bố ố//m n//ặng vợ bảo về thăm thì chồng qu//át: “Biếu ông 500 ngàn là được rồi về làm gì tốn tiền”

Hoa lấy chồng xa đã 10 năm, sống ở một tỉnh miền Trung nắng gió. Ngày theo Hùng – người đàn ông hơn mình 8 tuổi – về làm dâu, Hoa chỉ nghĩ đơn giản: “Miễn anh ấy thương mình, ở đâu cũng được.” Nhưng suốt 10 năm qua, cô chưa một lần được về thăm nhà.

Mỗi dịp Tết, cô đều dè dặt hỏi: “Anh, năm nay mình về quê em thăm bố mẹ nhé?”

Thế nhưng câu trả lời luôn giống nhau: “Đường xa, vé tàu vé xe đắt đỏ, về làm gì cho tốn kém, gọi điện là được rồi.”

Hoa lại im lặng, chỉ biết gửi ít quà về cho bố mẹ qua người quen, cố giấu nỗi nhớ nhà đến cháy ruột.

Một buổi chiều mưa tầm tã, Hoa đang bế con thì nhận được cuộc điện thoại của em gái: “Chị ơi, bố ngã rồi… Bác sĩ nói tim yếu lắm, chắc không qua nổi nếu không gặp được chị.”

Điện thoại rơi khỏi tay Hoa. Cô run rẩy, mồ hôi vã ra như tắm. Cô không nghĩ bố – người vẫn khỏe mạnh, ngày nào cũng gọi hỏi han – lại đang nằm viện giành giật sự sống.

Buổi tối, khi Hùng đi làm về, Hoa nghẹn ngào nói: “Anh ơi, bố em ốm nặng lắm… Em muốn về thăm một chuyến.”

Hùng đặt bát cơm xuống bàn, giọng lạnh tanh: “Biếu ông 500 ngàn là được rồi, về làm gì cho tốn kém. Nhà này còn khối việc phải lo.”

Câu nói như lưỡi dao đâm thẳng vào tim Hoa. Cô nhìn chồng – người mà cô từng tin tưởng, yêu thương – giờ đây lạnh lùng như người dưng nước lã.

Hoa cười khẩy, nụ cười méo xệch nhưng ánh mắt sáng lên: “Anh yên tâm, tôi chuyển cho em gái tôi biếu bố tôi 100 triệu rồi không cần 500 ngàn của anh đâu, nhưng dù thế nào, tôi vẫn phải về. ”

Hùng sững lại. “Cô lấy đâu ra 100 triệu?”

Hoa nhìn thẳng: “Tiền tôi tiết kiệm, tiền tôi bán hàng online, tiền dành dụm từng đồng suốt mấy năm nay… Nói chung tiền mồ hôi nước mắt tôi nhịn ăn nhịn mặc mà có.”

Không khí đặc quánh lại. Hùng đứng phắt dậy, đập mạnh bát cơm xuống bàn:

“Cô dám giấu tiền tôi gửi về cho bố cô à?! Cô nghĩ tiền trong nhà này là của riêng cô sao? Cô đúng là loại khốn nạn, ăn cơm nhà chồng vác tiền về nhà đẻ. Cô thử bước chân ra khỏi cái cổng nhà này xem nào”.

Mặt Hùng hằm hằm khiến Hoa cũng hơi run nhưng nghĩ cảnh bố đang ốm nặng ở quê Hoa vẫn quyết tâm xách quần áo đi luôn.

Hoa vừa bước chân tới cổng thì có mấy người phóng xe máy tới rồi đỗ phịch trước cửa nhà cô:

– Ông Hùng đâu, ra đây ngay… Ra đây thanh toán 100 vay của anh em chúng tôi nhanh khẩn trương, không trốn được đâu…

Hóa ra chồng Hoa c//á đ///ộ nên vay nặng lãi. Hoa bình thản dắt con đi theo để lại chồng cho đám người kia giải quyết…