Thay vì còng lưng trả nợ mua nhà, tôi chọn ở nhà thuê

Đọc bài viết “Đừng để cuộc đời bị giam cầm trong đống nợ mua nhà” tôi rất đồng ý với quan điểm của tác giả. Nhiều người nói ở nhà thuê là tạm bợ, vì an cư mới lạc nghiệp, nhưng nếu mua nhà phải gánh nợ, thà tôi ở nhà thuê.Tôi chọn ở nhà thuê để không phải gánh nợ - Ảnh minh họa: Freepik

Tôi chọn ở nhà thuê để không phải gánh nợ – Ảnh minh họa: Freepik

Tôi năm nay 40 tuổi, có mức lương gần 30 triệu và đang sống một mình. Tôi sống đơn giản nên mỗi tháng tiêu xài không bao nhiêu, nếu trừ hết chi phí, mỗi tháng tôi cũng để dư ra tầm 20 triệu.

Người thân ở quê nói tôi đã chọn sống và làm việc ở thành phố, sao không mua nhà mà mãi ở trọ, trong khi với khả năng thu nhập như vậy, không gánh nặng gia đình thì mua nhà không phải quá khó.

Đúng là những năm trước tôi có đi xem nhà, định gom hết số tiền đang có mua nhà hoặc căn hộ chung cư, còn thiếu bao nhiêu thì mượn. Nhưng dường như khi ấy tôi chưa đặt quyết tâm cao nên đi xem về rồi dùng dằng chưa mua.

Đến đầu năm nay, khi tôi có ý định mua, đi xem nhà thì thấy giá nhà giờ quá cao, đã ngoài xa tầm với vay mượn trong khả năng của tôi. Tôi nhẩm tính, giờ mua nhà thấp nhất cũng tầm 4, 5 tỉ, đó là những căn nhà ở xa trung tâm, đi lại bất tiện. Còn nhà chung cư diện tích nhỏ cũng phải trên 2 tỉ mới có, vẫn là những căn hộ vùng ven xa trung tâm. Nếu đi hàng ngày còn ảnh hưởng sức khỏe, trong khi ở độ tuổi trung niên của mình, sức khỏe là thứ quan trọng nhất với tôi.

Tôi sống và làm việc ở thành phố từ khi mới ra trường, đến nay đã 17 năm. Bằng đó năm ở trọ, tôi chọn ở gần trung tâm, gần nơi mình làm việc nên việc đi lại thuận tiện quen rồi. Mỗi ngày đi làm, nếu không có việc phải di chuyển, tôi đi bộ cho khỏe người, lại tiết kiệm xăng. Giờ nếu mua nhà xa, tôi sẽ phải đánh đổi sự tiện lợi quen thuộc đó. Còn nếu mua nhà cách trung tâm tầm 4,5 km, giá nhà thấp nhất cũng phải 5-7 tỉ.

Tính đi tính lại, tôi chọn thuê nhà ở thay vì mua. Tính bình quân, nếu tôi ở nhà thuê 20 năm nữa cũng chỉ mất chừng gần 1 tỉ tiền thuê.

Còn một điều khiến tôi chọn ở nhà thuê nữa đó là, tôi không có con, cháu. Nếu gồng mình lên mua cho được căn nhà, căn hộ, rồi sau đó không biết ai sẽ là người hưởng thụ. Trong khi, không dễ dàng gì để mua được nhà. Tôi sẽ phải đánh đổi bằng tâm trí, sức khỏe, sự nỗ lực và cả những áp lực đè nặng trên vai trong suốt quá trình trả nợ.

Ở nhà thuê, tôi cũng không phải đối diện với những khó khăn như sửa chữa, hàng xóm ồn ào hay khó tính, thậm chí nếu không thích, có thể chọn một nơi thuê khác. Ở thành phố có rất nhiều hình thức, giá cả cho thuê phù hợp với nhu cầu mỗi người. Có những nơi cho thuê với hợp đồng dài hạn nếu người thuê cần sự ổn định.

Chưa kể, tôi còn phải chuẩn bị khoản tiền cho tuổi về hưu của mình. Nếu toàn bộ tài sản dốc hết vào mua nhà, sau này hết tuổi đi làm, tôi sẽ lấy đâu ra tiền để trang trải cuộc sống? Đành rằng, giá trị tài sản là căn nhà của tôi sẽ lên theo giá thị trường, nhưng giữ tiền trong tay mới giải quyết được những việc cấp bách. Thay vì vậy, tôi có thể gửi tiền trong ngân hàng, mỗi tháng vẫn có khoản lãi cố định. Nhất là khi cần, chỉ cần ra ngân hàng là lấy được tiền. Nếu mọi thứ trong tầm ổn định thì số tiền đó đủ cho tôi trang trải đến khi về già.

Với những lý do đó, tôi an phận với cuộc sống ở nhà thuê của mình. Nhiều người cho đó là tạm bợ, là thiếu đi sự ổn định vì an cư mới lạc nghiệp, nhưng nhìn lại tôi đã sống cả thanh xuân của mình ở thành phố này rồi, chẳng có gì phải lăn tăn cả. Vả lại, nếu mua nhà phải gánh nợ, thà tôi ở nhà thuê cho đầu óc thoải mái.

Tốc độ đô thị hóa đang gia tăng (đặc biệt tại Hà Nội và TPHCM), nhu cầu tìm kiếm chốn an cư của người trẻ ngày càng lớn, nhưng giá nhà không ngừng tăng khiến giấc mơ an cư của người trẻ ngày càng xa.

Diễn đàn: “Người trẻ mua nhà: Khó như hái sao trên trời?” là nơi lắng nghe những ý kiến đóng góp của bạn đọc, là cầu nối giữa bạn đọc với chủ trương, chính sách của Nhà nước trong phát triển nhà ở và hỗ trợ người trẻ mua nhà.