Anh có thể cảm thấy tội nghiệp 1 cô gái nào xa lạ ngoài kia, nhưng chẳng bao giờ xót xa khi vợ khóc.

Anh có thể cảm thấy tội nghiệp 1 cô gái nào xa lạ ngoài kia, nhưng chẳng bao giờ xót xa khi vợ khóc.

Hôm nay, mình đọc được 1 câu như thế này ” Nhìn thấy anh không còn đối xử nhẹ nhàng với em như lúc đầu, dễ dàng cáu gắt và chọn im lặng khi cả 2 xảy ra mâu thuẫn. Em lại nhớ đến ngày đầu tiên anh bước đến, sự tử tế của anh đã khiến em rung động”.

Giây phút đó mọi sự mạnh mẽ trong mình đổ vỡ, mình đã khóc rất lâu vì hôm nay cũng là ngày mình quyết định li hôn. Khi mình đưa ra quyết định này, anh nói mình quá khó chiều, gia đình anh nói mình chuyện bé xé to, bạn bè mình khuyên thôi cố mà sống chứ hơn 30 tuổi rồi li hôn làm gì. Mình đã suy nghĩ rất lâu, liệu mình có khó chiều, có chuyện bé xé to, có bồng bột không khi mình và anh quen nhau 4 năm, mới kết hôn 1 năm đã li hôn.

Anh không cờ bạc, rượu chè nhưng lại rất thích đi tụ tập bạn bè. Anh rất nhiệt tình, tốt bụng với tất cả mọi người kể cả là mới quen. Ai cũng khen anh, ngày xưa mình cũng vì sự nhiệt tình của anh mà rung động. 4 năm quen nhau, mình cũng nhận ra sự thay đổi ở anh, nhưng cứ nghĩ ai quen nhau lâu mà không nhạt bớt, nhưng khi bước vào cuộc sống hôn nhân mình mới cảm nhận được sự cô đơn, tủi thân. Anh có thể nhớ 1 người bạn nào đó không thích ăn 1 món ăn nào đó, nhưng không hề nhớ vợ không ăn được giá đỗ. Anh có thể không ăn 1 món nào đó khi đi ăn cùng bạn bè, vì có 1 người bạn không ăn được, nhưng vẫn gọi món thật cay vì ngon dù vợ không thể ăn cay. Anh có thể nhớ sinh nhật, và lên kế hoạch tổ chức cho 1 người bạn nào đó, nhưng lại chẳng bao giờ làm như thế cho vợ. Anh có thể làm bất cứ việc gì bạn bè nhờ, nhưng nhất quyết không làm nếu vợ nhờ. Anh có thể cảm thấy tội nghiệp 1 cô gái nào xa lạ ngoài kia, nhưng chẳng bao giờ xót xa khi vợ khóc. Đối với anh, tất cả phụ nữ đều yếu đuối, đáng thương trừ vợ, những người đó đều cần sự giúp đỡ của anh, còn vợ thì có thể tự làm tất cả. Cái khoảnh khắc mà mình vừa phẫu thuật xong, phải nằm 1 chỗ vì vết thương còn đau, mà anh đã bỏ mình 1 mình trong viện để đi cafe với 1 người bạn mà anh nói đã lâu không gặp thì mọi tình cảm mình dành cho anh nó đã trở về con số 0.

Có thể mọi người thấy đó chỉ là những chuyện vụn vặt, nhưng đối với mình đó là những tổn thương sâu sắc, mình lạc lõng cô đơn trong cuộc hôn nhân của chính mình, mình không cảm nhận được tình yêu của người mà mình gọi là chồng.