Bố mới m;ấ;t mà anh trai đã đòi chia chác, đúng là b;ất hiếu. Năm nay, trong đám giỗ bố, anh tôi lại tiếp tục nhắc đến chuyện này. Anh nói mẹ tôi nên chia tài sản rõ ràng để nếu bà m;;ấ;t, anh em không phải vì tr;a;nh gi;à;n;h đất đai nhà cửa mà trở mặt thành t;;h;ù. Hơn nữa, chuyện lập d;i ch;ú;c trước sau cũng phải làm. Thấy anh trai nói có lý, mẹ tôi xuôi lòng. Cúng giỗ bố xong, mẹ gọi chúng tôi đến cùng bàn chuyện chia tài sản. Mẹ nói anh cả là con trai duy nhất, có nhiệm vụ thờ cúng tổ tiên, lo giỗ bố mỗi năm và phụng dưỡng mẹ khi về già. Vậy nên mẹ sẽ để lại mảnh đất, ngôi nhà đang ở cho vợ chồng anh ấy. Vợ chồng tôi cũng có tài sản, cơ ngơi riêng rồi, giờ bà cho tôi thêm một phần đất ở phía sau vườn, rộng 200m2. Lúc này, anh cả lại ngọt nhạt bảo phần đất đó không có lối đi vào, dù mẹ có cho tôi thì cũng không thể xây nhà được. Chi bằng tôi bán rẻ cho vợ chồng anh. Đương nhiên là tôi không đồng ý thế rồi chuyện đ:ộ:ng tr:ời nhất đã xảy ra. Hôm qua, 11h khuya, mẹ gọi điện c;ầ;u c;ứ;u khiến tôi s;ử;ng s;ố;t. Mẹ bảo tôi về đưa mẹ đến bệnh viện, mẹ s;ố;c quá nên chỉ có thể thì thào, anh trai chị dâu đã làm gì mẹ tôi……

Bố mới m;ấ;t mà anh trai đã đòi chia chác, đúng là b;ất hiếu. Năm nay, trong đám giỗ bố, anh tôi lại tiếp tục nhắc đến chuyện này. Anh nói mẹ tôi nên chia tài sản rõ ràng để nếu bà m;;ấ;t, anh em không phải vì tr;a;nh gi;à;n;h đất đai nhà cửa mà… Continue reading Bố mới m;ấ;t mà anh trai đã đòi chia chác, đúng là b;ất hiếu. Năm nay, trong đám giỗ bố, anh tôi lại tiếp tục nhắc đến chuyện này. Anh nói mẹ tôi nên chia tài sản rõ ràng để nếu bà m;;ấ;t, anh em không phải vì tr;a;nh gi;à;n;h đất đai nhà cửa mà trở mặt thành t;;h;ù. Hơn nữa, chuyện lập d;i ch;ú;c trước sau cũng phải làm. Thấy anh trai nói có lý, mẹ tôi xuôi lòng. Cúng giỗ bố xong, mẹ gọi chúng tôi đến cùng bàn chuyện chia tài sản. Mẹ nói anh cả là con trai duy nhất, có nhiệm vụ thờ cúng tổ tiên, lo giỗ bố mỗi năm và phụng dưỡng mẹ khi về già. Vậy nên mẹ sẽ để lại mảnh đất, ngôi nhà đang ở cho vợ chồng anh ấy. Vợ chồng tôi cũng có tài sản, cơ ngơi riêng rồi, giờ bà cho tôi thêm một phần đất ở phía sau vườn, rộng 200m2. Lúc này, anh cả lại ngọt nhạt bảo phần đất đó không có lối đi vào, dù mẹ có cho tôi thì cũng không thể xây nhà được. Chi bằng tôi bán rẻ cho vợ chồng anh. Đương nhiên là tôi không đồng ý thế rồi chuyện đ:ộ:ng tr:ời nhất đã xảy ra. Hôm qua, 11h khuya, mẹ gọi điện c;ầ;u c;ứ;u khiến tôi s;ử;ng s;ố;t. Mẹ bảo tôi về đưa mẹ đến bệnh viện, mẹ s;ố;c quá nên chỉ có thể thì thào, anh trai chị dâu đã làm gì mẹ tôi……

Nhìn tư thế ngủ đoán định vận số đàn bà mang mệnh sang- hèn, sướng- khổ chỉ trong vòng 1 phút

Nhìn tư thế ngủ đoán định vận số đàn bà mang mệnh sang- hèn, sướng- khổ chỉ trong vòng 1 phút Khoa học đã chứng minh, tư thế ngủ cũng góp phần phản ánh tính cách con người. Hãy cùng xem tư thế ngủ của bạn tiết lộ điều gì qua bài viết dưới đây:… Continue reading Nhìn tư thế ngủ đoán định vận số đàn bà mang mệnh sang- hèn, sướng- khổ chỉ trong vòng 1 phút

Giữa dòng Vu Gia đục ngầu, một người đàn ông bám trụ trong tuyệt vọng. Và rồi, từ trên cầu, một chàng trai lao xuống mang theo hy vọng. Khi nhiều người còn đứng nhìn lo lắng, anh đã chọn hành động. Một cú nh/ả/y, một sợi dây, một sinh m/ạng được giành lại từ tay t/ử thần. Khoảnh khắc hai con người được kéo lên bờ, giữa tiếng vỗ tay và nước mắt, đã nói thay tất cả về “tình người” cùng lòng dũng cảm trong giông bão.

Thót tim cảnh thanh niên lao xuống dòng nước xiết sông Thu Bồn cứu người Một nam thanh niên ở TP Đà Nẵng đã liều mình lao xuống dòng nước xiết sông Thu Bồn cứu người đàn ông chới với giữa lũ Chiều 5-11, bà Nguyễn Thị Thúy Hằng, Chủ tịch UBND phường Điện Bàn […]

Khăn tang trắng phủ kín sân nhỏ. 🙏🙏🙏 Người mẹ quỳ gối bên linh cữu con, bàn tay run rẩy vuốt lên tấm ảnh thằng bé ngoan hiền mà bà vẫn tin sáng mai sẽ đi học. Cô em gái nhỏ ôm chặt di ảnh anh, mắt sưng đỏ, miệng mấp máy hai tiếng “Anh ơi” mà chẳng thể thốt thành lời… Giá như hôm đó chỉ là một cuộc xô xát nhỏ, giá như người lớn can thiệp sớm hơn thì hôm nay đâu có thêm một đám tang học trò.. Tiếng khóc nghẹn, tiếng gọi con đứt quãng giữa đám đông cúi đầu lặng lẽ… Thanh Hóa lại tiễn thêm một đứa trẻ ra đi vì b/ạo l/ực học đường.

Em gái ôm di ảnh anh trai bị trong đám tang khiến cả Thanh Hóa lặng người Sáng nay, phố Học Thượng (phường Đông Sơn, Thanh Hóa) lặng đi trong tiếng khóc tiễn đưa em Nguyễn Văn Tuấn, nam sinh lớp 12 vừa ra đi sau vụ việc đau lòng khiến dư luận bàng hoàng. […]

Công bố nguyên nhận vụ nam sinh lớp 8 ra tay với bạn: Đừng đợi đến khi m*a/u đổ mới dạy trẻ biết dừng lại! Không ai ngờ rằng, chỉ vì bị giấu cặp và bạn trêu, một học sinh lớp 8 lại mang d*ao đi học để “nói chuyện”. Những tổn thương tâm lý, sự ức chế dồn nén nếu không được chia sẻ, dễ biến thành th*ù hận. Học sinh cần được dạy cách bày tỏ cảm xúc, còn phụ huynh và thầy cô cần ở gần các em hơn, để hiểu và lắng nghe. Bởi đôi khi, chỉ một cuộc nói chuyện đúng lúc có thể ngăn được cả một bi kịch.

Nguyên nhân vụ nam sinh lớp 8 ở Lào Cai hất bạn xuống hồ nước: Một cuộc nói chuyện đúng lúc có thể ngăn được cả một bi kịch Không ai ngờ rằng, chỉ vì bị giấu cặp và bạn trêu, một học sinh lớp 8 lại mang d*ao đi học để “nói chuyện”. Những […]

Vô cùng thương tiếc thượng sĩ Vũ Văn Bình hy sinh thân mình cứu đồng đội khi thực hiện nhiệm vụ xây dựng công trình quốc phòng 🙏 Chiều 5/11, trong khi thực hiện nhiệm vụ xây dựng công trình quốc phòng tại Đặc khu Cô Tô (Quảng Ninh), Hạ sĩ Vũ Văn Bình, chiến sĩ Lữ đoàn Công binh 513 (Quân khu 3), đã hy sinh khi cứu đồng đội khỏi vụ sạt lở đất đá. Được biết hoàn cảnh gia đình thượng sĩ Vũ Văn Bình khó khăn, mẹ mất sớm, em gái còn nhỏ

Tiếc thương Thượng sĩ Vũ Văn Bình hy sinh trong thực hiện nhiệm vụ xây dựng công trình quốc phòng Chiều 5/11, theo phân công của Chỉ huy Đại đội 2 (Tiểu đoàn 1, Lữ đoàn Công binh 513, Quân khu 3) thực hiện nhiệm vụ tại Đặc khu Cô Tô (tỉnh Quảng Ninh), Thượng […]

“Vụ nam sinh lớp 8 đ** bạn nhiều n/hát, hất bạn xuống hồ nước rồi bỏ đi: Công an tỉnh Lào Cai xác định có dấu hiệu của tộ/i phạ/m g*ết người”

Công an tỉnh Lào Cai thông tin về vụ việc có dấu hiệu “Gi*t người” liên quan đến hai học sinh xảy ra tại phường Yên Bái, tỉnh Lào Cai Liên quan đến vụ việc 2 nam sinh xảy ra mâu thuẫn, sau đó một người đã hất bạn của mình xuống hồ nước rồi… Continue reading “Vụ nam sinh lớp 8 đ** bạn nhiều n/hát, hất bạn xuống hồ nước rồi bỏ đi: Công an tỉnh Lào Cai xác định có dấu hiệu của tộ/i phạ/m g*ết người”

BÃO SỐ 13 ĐANG RẤT MẠNH, CUỐI CẤP 14, GIẬT CẤP 17

CẬP NHẬT: Bão số 13 giật trên cấp 16 tiến gần đất liền, gấp rút hoàn thành công tác ứng phó (Chinhphu.vn) – Bão số 13 áp sát, đặc khu Lý Sơn, Quảng Ngãi bắt đầu có mưa to, gió mạnh; chính quyền sơ tán nhiều người đi tránh bão. Vào 16h hôm nay, tâm… Continue reading BÃO SỐ 13 ĐANG RẤT MẠNH, CUỐI CẤP 14, GIẬT CẤP 17

Sóng biển Quy Nhơn dâng cao dữ dội, bầu trời đen kịt trước khi bão số 13 đổ bộ

Bão số 13 áp sát đất liền, biển Quy Nhơn nổi sóng, nước dâng cao nguy hiểm Bão số 13 tiếp tục mạnh lên, chưa xuất hiện dấu hiệu suy yếu, hiện đã mạnh hơn so với dự báo trước đó.   Theo dự báo, bão số 13 (tên quốc tế Kalmaegi) có cường độ… Continue reading Sóng biển Quy Nhơn dâng cao dữ dội, bầu trời đen kịt trước khi bão số 13 đổ bộ

Bị chồng t//át vì s//ốt 40°C không nấu được cơm, tôi ký đơn l/y hô/n. Mẹ chồng qu//át: “Mày đang dọ//a ai đấy? Ra khỏi nhà này chỉ có đi ă//n mà//y thôi”, tôi đáp lại một câu khiến bà ta cứ//ng h//ọng… Tôi lấy chồng khi vừa 25 tuổi, mang theo niềm tin rằng cuộc hôn nhân sẽ là bến đỗ hạnh phúc. Thế nhưng, chỉ sau 3 năm, tôi mới thấm thía thế nào là s/ai lầ/m lớn nhất đời người. Hôm ấy, tôi bị s//ốt cao hơn 40 độ. Cơ thể r/ã rờ/i, đầu óc qu/ay cuồ/ng, tay chân r/un l/ẩy b/ẩy. Tôi chỉ muốn nằm yên nghỉ ngơi một chút. Nhưng đến giờ cơm tối, chồng tôi – Hùng – đi làm về, vừa bước vào nhà đã c/au c/ó: “Cơm đâu? Sao chưa nấu?” Tôi gắng ngồi dậy, giọng lạc đi: “Em s/ốt… không gư/ợng nổi… Anh cho em nghỉ hôm nay, mai em nấu bù.” / Nhưng Hùng chẳng mảy may thươ/ng xó//t. Ánh mắt anh ta bừ/ng lử/a gi/ận. “Đ//àn b/à ở nhà ă/n bá/m mà đến nồi cơm cũng không l/o được thì còn giá trị gì?” – anh ta q//uát lớn, rồi bấ/t ng/ờ giá/ng cho tôi một c/ái tá/t như tr/ời giá/ng. Má tôi nó/ng r/át, nước mắt lăn dài, không biết vì đa//u hay vì tủ/i nh/ục. Tôi cố gắng kêu lên: “Hùng… em b/ệnh thật mà…” Anh ta chẳng buồn nghe, chỉ hậ/m hự/c bỏ vào phòng, đóng sầm cửa. Trong khoảnh khắc đó, tôi chợt nhận ra: người mình gọi là chồng hóa ra chưa từng yêu thương, chưa từng xem tôi là bạn đời. Đêm ấy, tôi nằm một mình, s/ốt đến m/ê m/an, tim đa/u hơn cả th/ân th/ể. Và khi trời sáng, tôi quyết định: mình không thể tiếp tục cuộc hôn nhân này nữa. Tôi soạn đơn l/y h/ôn, đặt bút ký, tay ru/n nhưng lòng nhẹ nhõm lạ thường. Cầm tờ đơn bước xuống phòng khách, tôi nói thẳng: “Hùng, chúng ta l/y hô/n đi. Em không muốn sống như thế này nữa.” Chưa kịp để chồng phản ứng, mẹ chồng tôi – bà Lành – từ trong bếp lao ra, gằn giọng như sấ//m s//ét: “Mày vừa nói gì? L/y h/ôn à? Mày tưởng d//ọa được ai chắc? Nhà này không dễ để mày muốn đi là đi đâu nhé!” Tôi siết chặt tờ đơn trong tay, nhưng bà vẫn chưa buô/ng th/a. Bà qu//át lớn, chỉ thẳ/ng m/ặt tôi: “Mày mà bước chân ra khỏi cái nhà này thì chỉ có nước đi ă/n mà//y! Đừng tưởng có ai rư/ớc cái loại vợ d/ở ngư//ời như mày!” Câu nói ấy như cái tá//t thứ hai, nhưng lần này không còn làm tôi kh//óc được nữa. Tôi đứng thẳng, nhìn thẳng vào mắt bà, bình tĩnh đáp… đọc tiếp dưới bình luận 👇

Bị chồng t//át vì s//ốt 40°C không nấu được cơm, tôi k/ý đơ/n l/y hô/n… Bị chồng t//át vì s//ốt 40°C không nấu được cơm, tôi ký đơn l/y hô/n. Mẹ chồng qu//át: “Mày đang dọ//a ai đấy? Ra khỏi nhà này chỉ có đi ă//n mà//y thôi”, tôi đáp lại một câu khiến bà… Continue reading Bị chồng t//át vì s//ốt 40°C không nấu được cơm, tôi ký đơn l/y hô/n. Mẹ chồng qu//át: “Mày đang dọ//a ai đấy? Ra khỏi nhà này chỉ có đi ă//n mà//y thôi”, tôi đáp lại một câu khiến bà ta cứ//ng h//ọng… Tôi lấy chồng khi vừa 25 tuổi, mang theo niềm tin rằng cuộc hôn nhân sẽ là bến đỗ hạnh phúc. Thế nhưng, chỉ sau 3 năm, tôi mới thấm thía thế nào là s/ai lầ/m lớn nhất đời người. Hôm ấy, tôi bị s//ốt cao hơn 40 độ. Cơ thể r/ã rờ/i, đầu óc qu/ay cuồ/ng, tay chân r/un l/ẩy b/ẩy. Tôi chỉ muốn nằm yên nghỉ ngơi một chút. Nhưng đến giờ cơm tối, chồng tôi – Hùng – đi làm về, vừa bước vào nhà đã c/au c/ó: “Cơm đâu? Sao chưa nấu?” Tôi gắng ngồi dậy, giọng lạc đi: “Em s/ốt… không gư/ợng nổi… Anh cho em nghỉ hôm nay, mai em nấu bù.” / Nhưng Hùng chẳng mảy may thươ/ng xó//t. Ánh mắt anh ta bừ/ng lử/a gi/ận. “Đ//àn b/à ở nhà ă/n bá/m mà đến nồi cơm cũng không l/o được thì còn giá trị gì?” – anh ta q//uát lớn, rồi bấ/t ng/ờ giá/ng cho tôi một c/ái tá/t như tr/ời giá/ng. Má tôi nó/ng r/át, nước mắt lăn dài, không biết vì đa//u hay vì tủ/i nh/ục. Tôi cố gắng kêu lên: “Hùng… em b/ệnh thật mà…” Anh ta chẳng buồn nghe, chỉ hậ/m hự/c bỏ vào phòng, đóng sầm cửa. Trong khoảnh khắc đó, tôi chợt nhận ra: người mình gọi là chồng hóa ra chưa từng yêu thương, chưa từng xem tôi là bạn đời. Đêm ấy, tôi nằm một mình, s/ốt đến m/ê m/an, tim đa/u hơn cả th/ân th/ể. Và khi trời sáng, tôi quyết định: mình không thể tiếp tục cuộc hôn nhân này nữa. Tôi soạn đơn l/y h/ôn, đặt bút ký, tay ru/n nhưng lòng nhẹ nhõm lạ thường. Cầm tờ đơn bước xuống phòng khách, tôi nói thẳng: “Hùng, chúng ta l/y hô/n đi. Em không muốn sống như thế này nữa.” Chưa kịp để chồng phản ứng, mẹ chồng tôi – bà Lành – từ trong bếp lao ra, gằn giọng như sấ//m s//ét: “Mày vừa nói gì? L/y h/ôn à? Mày tưởng d//ọa được ai chắc? Nhà này không dễ để mày muốn đi là đi đâu nhé!” Tôi siết chặt tờ đơn trong tay, nhưng bà vẫn chưa buô/ng th/a. Bà qu//át lớn, chỉ thẳ/ng m/ặt tôi: “Mày mà bước chân ra khỏi cái nhà này thì chỉ có nước đi ă/n mà//y! Đừng tưởng có ai rư/ớc cái loại vợ d/ở ngư//ời như mày!” Câu nói ấy như cái tá//t thứ hai, nhưng lần này không còn làm tôi kh//óc được nữa. Tôi đứng thẳng, nhìn thẳng vào mắt bà, bình tĩnh đáp… đọc tiếp dưới bình luận 👇