Ôi trời ơi toàn trà sữa nổi tiếng đây, hơn 1 tấn nguyên liệu bẩn kinhkhung

Ôi trời ơi toàn trà sữa nổi tiếng đây, hơn 1 tấn nguyên liệu bẩn kinhkhung Lần thứ 4 trong vòng 6 tháng, PV Lao Động nhận được thông tin về những kho nguyên liệu trà sữa không nhãn mác, xuất xứ đang bày bán tràn lan. Chiều 2.6, nhiều tín đồ trà sữa tại Hà Nội lại được… Continue reading Ôi trời ơi toàn trà sữa nổi tiếng đây, hơn 1 tấn nguyên liệu bẩn kinhkhung

Nam diễn viên cả đời chỉ đóng đúng 1 phim ngoài đời là cha ruột đại tá Giám đốc nhà hát kịch Việt Nam

Nam diễn viên cả đời chỉ đóng đúng 1 phim ngoài đời là cha ruột đại tá Giám đốc nhà hát kịch Việt Nam Vừa qua, tại chương trình Cine7 – Ký ức phim Việt, những phân cảnh của bộ phim điện ảnh Đến hẹn lại lên đã được phát lại. NSƯT Vũ Tự Lẫm… Continue reading Nam diễn viên cả đời chỉ đóng đúng 1 phim ngoài đời là cha ruột đại tá Giám đốc nhà hát kịch Việt Nam

Hàng xóm nuôi ch-ó sủa bậy cả đêm nhà tôi không thể chợp mắt, không thể chịu nổi, đêm đó tôi lén bỏ 1 thứ trước cửa nhà, thấy đàn chó hàng xóm cả đêm lúi húi rồi sau đó im bặt, 3 ngày sau nhà hàng xóm khóc thả-m gọi trưởng thôn đến… tôi nghĩ bụng “còn non lắm”… Nhà tôi sát vách với nhà ông Tư – một người nổi tiếng “nuôi chó không nuôi dạy”. Cả xóm ai cũng than, nhưng nhà tôi là hứng đủ. 5 con chó to, đêm nào cũng sủa từ chập tối đến gần sáng. Tiếng sủa vang như pháo, g;/ào như có người xông vào, nhưng thực ra chẳng ai cả. Chỉ là gió thổi, hay một cái lá rơi cũng khiến chúng tru tréo loạn lên. Tôi đã lịch sự góp ý, đã từng viết giấy, nhắn tin, thậm chí đến tận nhà… Nhưng lần nào cũng bị ông Tư gắt: – “Chó nhà tao, tao thích nuôi thế đấy! Không ưa thì bán nhà mà đi!” Một đêm mưa phùn, con gái tôi sốt 39 độ, mẹ già thức trắng vì không ngủ nổi, tôi ngồi bên cửa sổ mà máu sôi lên theo từng tiếng sủa rát óc. Tôi chịu không nổi nữa. Tôi không muốn làm gì á-c, nhưng cũng không thể để gia đình tôi chịu cảnh này mãi. Tôi nhớ đến bột ngải khô trộn tro than mà người bạn dân tộc từng đưa, bảo dùng xua đuổi chó mèo. Tôi lén ra ngoài, tay run run, rắc thứ đó quanh bờ tường nhà ông Tư. Trước cửa đặt thêm một nắm muối gạo trộn tỏi nướng, thứ mà theo lời bạn tôi: “ch-ó ngửi thấy sẽ mất phương hướng, không còn định vị được lãnh thổ mà sủa nữa.” Đêm đó, tôi ngủ một mạch đến sáng – lần đầu tiên sau nhiều tháng trời. Chó không sủa. Yên lặng đến đáng ngờ. Ngày thứ hai, cũng yên tĩnh. Ngày thứ ba, nhà ông Tư đột nhiên khóc như đám tan;/g. Tiếng bà vợ gào lên: – “Mày ơi dậy đi… tụi nó ” Cả xóm kéo đến. Tôi cũng ra, cố giữ mặt lạnh như không biết chuyện gì. Ông Tư quỳ giữa sân, ôm một con chó mà tru lên thảm thiết. Ông gọi trưởng thôn, nói có người “hạ đ;/ộc chó”. Cả xóm xì xào, người nghi người kia. Không ai dám thẳng thắn nói gì, vì ông Tư cũng chẳng ưa ai. Chỉ tôi đứng lặng, không nói. Tôi biết mình không dùng thuốc độc. Tôi chỉ muốn yên giấc, không muốn giết. Nhưng có điều tôi không ngờ được là…👇👇

Hàng xóm nuôi ch-ó sủa bậy cả đêm nhà tôi không thể chợp mắt, không thể chịu nổi, đêm đó tôi lén bỏ 1 thứ trước cửa nhà Nhà tôi sát vách với nhà ông Tư – một người nổi tiếng “nuôi chó không nuôi dạy”. Cả xóm ai cũng than, nhưng nhà tôi là… Continue reading Hàng xóm nuôi ch-ó sủa bậy cả đêm nhà tôi không thể chợp mắt, không thể chịu nổi, đêm đó tôi lén bỏ 1 thứ trước cửa nhà, thấy đàn chó hàng xóm cả đêm lúi húi rồi sau đó im bặt, 3 ngày sau nhà hàng xóm khóc thả-m gọi trưởng thôn đến… tôi nghĩ bụng “còn non lắm”… Nhà tôi sát vách với nhà ông Tư – một người nổi tiếng “nuôi chó không nuôi dạy”. Cả xóm ai cũng than, nhưng nhà tôi là hứng đủ. 5 con chó to, đêm nào cũng sủa từ chập tối đến gần sáng. Tiếng sủa vang như pháo, g;/ào như có người xông vào, nhưng thực ra chẳng ai cả. Chỉ là gió thổi, hay một cái lá rơi cũng khiến chúng tru tréo loạn lên. Tôi đã lịch sự góp ý, đã từng viết giấy, nhắn tin, thậm chí đến tận nhà… Nhưng lần nào cũng bị ông Tư gắt: – “Chó nhà tao, tao thích nuôi thế đấy! Không ưa thì bán nhà mà đi!” Một đêm mưa phùn, con gái tôi sốt 39 độ, mẹ già thức trắng vì không ngủ nổi, tôi ngồi bên cửa sổ mà máu sôi lên theo từng tiếng sủa rát óc. Tôi chịu không nổi nữa. Tôi không muốn làm gì á-c, nhưng cũng không thể để gia đình tôi chịu cảnh này mãi. Tôi nhớ đến bột ngải khô trộn tro than mà người bạn dân tộc từng đưa, bảo dùng xua đuổi chó mèo. Tôi lén ra ngoài, tay run run, rắc thứ đó quanh bờ tường nhà ông Tư. Trước cửa đặt thêm một nắm muối gạo trộn tỏi nướng, thứ mà theo lời bạn tôi: “ch-ó ngửi thấy sẽ mất phương hướng, không còn định vị được lãnh thổ mà sủa nữa.” Đêm đó, tôi ngủ một mạch đến sáng – lần đầu tiên sau nhiều tháng trời. Chó không sủa. Yên lặng đến đáng ngờ. Ngày thứ hai, cũng yên tĩnh. Ngày thứ ba, nhà ông Tư đột nhiên khóc như đám tan;/g. Tiếng bà vợ gào lên: – “Mày ơi dậy đi… tụi nó ” Cả xóm kéo đến. Tôi cũng ra, cố giữ mặt lạnh như không biết chuyện gì. Ông Tư quỳ giữa sân, ôm một con chó mà tru lên thảm thiết. Ông gọi trưởng thôn, nói có người “hạ đ;/ộc chó”. Cả xóm xì xào, người nghi người kia. Không ai dám thẳng thắn nói gì, vì ông Tư cũng chẳng ưa ai. Chỉ tôi đứng lặng, không nói. Tôi biết mình không dùng thuốc độc. Tôi chỉ muốn yên giấc, không muốn giết. Nhưng có điều tôi không ngờ được là…👇👇

Cách trồng cây khoai lang trong bao đất bằng mầm ươm từ củ khoai

Cách trồng cây khoai lang trong bao đất bằng mầm ươm từ củ khoai Khoai lang là nguồn cung cấp tinh bột và đem lại nhiều lợi ích sức khỏe, đặc biệt trong việc bảo vệ hệ đường ruột. Khoai lang trồng được quanh năm nhưng sinh trưởng và phát triển tốt nhất ở thời điểm tháng 2, 3. Loại cây… Continue reading Cách trồng cây khoai lang trong bao đất bằng mầm ươm từ củ khoai

Bà Phương Hằng từ bên Sip gọi thẳng về nói rõ 3 lý do vì sao ông Tuệ không muốn Đoàn Văn Báu đi cùng nữa: Thật không ngờ

Bà Phương Hằng từ bên Sip gọi thẳng về nói rõ 3 lý do vì sao ông Tuệ không muốn Đoàn Văn Báu đi cùng nữa: Thật không ngờ Sau khi nhắc tên ông Thích Minh Tuệ, bà Nguyễn Phương Hằng vấp phải nhiều ý kiến trái chiều. Nữ CEO của Đại Nam bị cho… Continue reading Bà Phương Hằng từ bên Sip gọi thẳng về nói rõ 3 lý do vì sao ông Tuệ không muốn Đoàn Văn Báu đi cùng nữa: Thật không ngờ

2 chị em sinh đôi lấy 2 anh em sinh đôi trong làng, đêm tân hô;;n thì t;ai họ;a ập đến… Có hai gia đình sinh đôi nổi tiếng cả vùng vì có 2 đứa con gái sinh đôi và 2 cậu con trai sinh đôi. 2 chị em gái tên Hươ;ng và L;an, giống nhau như hai giọt nước, từ khuôn mặt, dáng người, đến cả giọng nói. Bên nhà họ Trần kia cũng có hai anh em sinh đôi, Long và Phong, cũng giống nhau y hệt, đến mức ngay cả người thân đôi khi còn nhầm lẫn. Duyên số thế nào đến khi lớn lên thì chúng lại phải lòng nhau. Bố mẹ hai bên biết chuyện tình cảm của chúng tôi, ban đầu cũng lo lắng vì sợ nhầm lẫn, nhưng thấy chúng tôi yêu nhau thật lòng, cuối cùng cũng đồng ý cho cưới. Đến ngày cưới, cả làng kéo đến dự, khách khứa nhìn vào, ai cũng cười phá lên: “Trời ơi, giống thế này thì làm sao phân biệt được cặp nào với cặp nào đây, khéo mà tối nay độ;;ng ph;;òng nhầm?”. Cả cái đám cưới cứ náo loạn hết cả lên, vì đến hoạt động nào cũng nhầm cả. Rồi chuyện gì đến cũng đến. Sau một ngày tiếp khách, 2 chú rể đều say mềm, đến mức không còn biết trời đất là gì. 2 chị em phải phải dìu hai chú rể vào phòng tân hôn. Vì đám cưới tổ chức ở nhà gái trước, hai phòng tân hôn được chuẩn bị ở hai đầu nhà, cách nhau một hành lang dài. Tước khi đóng cửa, Hương còn dặn Lan: “Chị em mình giống nhau, nhưng đừng để hai anh nhầm đấy nhé!”. Nào có ngờ 30 phút sau, cả nhà gái t;;án loạn vì chuyện động trời xảy ra. 2 chị em thì khóc hết nước mắt, hóa ra bọn họ đã… Bạn đọc tiếp tại bình luận nhé 👇 👇👇

2 chị em sinh đôi lấy 2 anh em sinh đôi ngay ở trong làng, đêm tân hô;;n thì t;ai họ;a bỗng ập đến Ở một ngôi làng nhỏ nằm giữa thung lũng xanh mướt, có hai gia đình sinh đôi nổi tiếng cả vùng: gia đình tôi và gia đình anh em sinh đôi… Continue reading 2 chị em sinh đôi lấy 2 anh em sinh đôi trong làng, đêm tân hô;;n thì t;ai họ;a ập đến… Có hai gia đình sinh đôi nổi tiếng cả vùng vì có 2 đứa con gái sinh đôi và 2 cậu con trai sinh đôi. 2 chị em gái tên Hươ;ng và L;an, giống nhau như hai giọt nước, từ khuôn mặt, dáng người, đến cả giọng nói. Bên nhà họ Trần kia cũng có hai anh em sinh đôi, Long và Phong, cũng giống nhau y hệt, đến mức ngay cả người thân đôi khi còn nhầm lẫn. Duyên số thế nào đến khi lớn lên thì chúng lại phải lòng nhau. Bố mẹ hai bên biết chuyện tình cảm của chúng tôi, ban đầu cũng lo lắng vì sợ nhầm lẫn, nhưng thấy chúng tôi yêu nhau thật lòng, cuối cùng cũng đồng ý cho cưới. Đến ngày cưới, cả làng kéo đến dự, khách khứa nhìn vào, ai cũng cười phá lên: “Trời ơi, giống thế này thì làm sao phân biệt được cặp nào với cặp nào đây, khéo mà tối nay độ;;ng ph;;òng nhầm?”. Cả cái đám cưới cứ náo loạn hết cả lên, vì đến hoạt động nào cũng nhầm cả. Rồi chuyện gì đến cũng đến. Sau một ngày tiếp khách, 2 chú rể đều say mềm, đến mức không còn biết trời đất là gì. 2 chị em phải phải dìu hai chú rể vào phòng tân hôn. Vì đám cưới tổ chức ở nhà gái trước, hai phòng tân hôn được chuẩn bị ở hai đầu nhà, cách nhau một hành lang dài. Tước khi đóng cửa, Hương còn dặn Lan: “Chị em mình giống nhau, nhưng đừng để hai anh nhầm đấy nhé!”. Nào có ngờ 30 phút sau, cả nhà gái t;;án loạn vì chuyện động trời xảy ra. 2 chị em thì khóc hết nước mắt, hóa ra bọn họ đã… Bạn đọc tiếp tại bình luận nhé 👇 👇👇

Cụ bà 91 tuổi đi viện, bác sĩ bất ngờ thông báo “có thai”, tiết lộ bí mật giấu kín

Cụ bà 91 tuổi đi viện, bác sĩ bất ngờ thông báo “có thai”, tiết lộ bí mật giấu kín Để tìm ra chân tướng sự việc, bệnh viện đã mời một bác sĩ sản phụ khoa có thâm niên đến phụ trách kiểm tra. Sau khi thảo luận kỹ lưỡng, các bác sĩ đã… Continue reading Cụ bà 91 tuổi đi viện, bác sĩ bất ngờ thông báo “có thai”, tiết lộ bí mật giấu kín

Ghì tay é/p vợ ký đơn l/y h/ôn, Ngày ra tòa vợ cũ cười hé lộ bí mật điêu đứng… Tại phiên tòa sáng hôm đó, khi thẩm phán đọc đến phần kết luận ly hôn, ai nấy đều lặng đi. Chỉ có một người cười. Nụ cười của cô khiến cả phòng xử ngỡ ngàng. Nó không buồn, không vui, cũng chẳng phải nhẹ nhõm. Đó là nụ cười của một người biết mình đã thắng, nhưng lại chẳng cần lên tiếng. Và người điêu đứng… lại chính là chồng cũ của cô – người từng ghì chặt tay vợ, ép cô phải ký đơn l;y h;ôn. Trong căn nhà ba tầng nằm sâu trong một con hẻm yên tĩnh ở quận Bình Thạnh, vợ chồng Minh và Lan từng được hàng xóm ngưỡng mộ là đôi “trai tài gái sắc”. Minh làm giám đốc điều hành của một công ty bất động sản đang lên, còn Lan – một giáo viên tiểu học – hiền lành, dịu dàng, lúc nào cũng đứng sau hỗ trợ chồng. Họ có một bé gái 6 tuổi tên Bông, xinh xắn và lanh lợi. Nhưng sóng ngầm đã nổi lên từ lâu. Minh là người đàn ông đầy tham vọng. Với anh, thành công là tất cả. Anh bắt đầu đi sớm về khuya, có lần cả tuần không về nhà với lý do công tác. Lan chưa từng một lần chất vấn, chỉ lặng lẽ dọn dẹp bữa cơm nguội và ru con ngủ. Cuộc hôn nhân dần lạnh lẽo, không một lời to tiếng, nhưng cũng chẳng còn ấm áp. Đến một ngày, Minh mang về một tập giấy. Đó là đơn ly hôn. Lan nhìn anh, ánh mắt không ngạc nhiên. Nhưng cô không ký. — “Em biết chuyện gì rồi phải không?” – Minh hỏi. Lan im lặng. Minh tiếp tục: — “Anh muốn kết thúc sớm. Anh sẽ để lại căn nhà này cho em và con. Mọi tài sản chia đều.” Vài ngày sau, Minh quay lại với một luật sư. Khi Lan tiếp tục từ chối ký, anh mất kiên nhẫn, hét vào mặt vợ, rồi thậm chí ghì tay cô xuống bàn, bắt cô cầm bút. Dù ánh mắt Lan lúc đó không giận dữ, cũng chẳng van xin – chỉ là sự trống rỗng – nhưng Minh không quan tâm. Đơn ly hôn cuối cùng cũng được ký. Sau khi chia tay, Lan và con gái dọn ra khỏi nhà. Cô không nhận một đồng trợ cấp nào. Căn nhà ở lại tên Minh, dù ban đầu anh nói sẽ để lại. Một tháng sau ly hôn, Minh công khai quan hệ với Diễm, cô trợ lý trẻ trung, từng xuất hiện sát bên anh trong những buổi tiệc công ty. Họ nhanh chóng chuyển về sống chung……………………….ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN 👇 👇

Ghì tay é/p vợ ký đơn l/y h/ôn, Ngày ra tòa vợ cũ cười hé lộ bí mật điêu đứng.. Tại phiên tòa sáng hôm đó, khi thẩm phán đọc đến phần kết luận ly hôn, ai nấy đều lặng đi. Chỉ có một người cười. Nụ cười của cô khiến cả phòng xử ngỡ… Continue reading Ghì tay é/p vợ ký đơn l/y h/ôn, Ngày ra tòa vợ cũ cười hé lộ bí mật điêu đứng… Tại phiên tòa sáng hôm đó, khi thẩm phán đọc đến phần kết luận ly hôn, ai nấy đều lặng đi. Chỉ có một người cười. Nụ cười của cô khiến cả phòng xử ngỡ ngàng. Nó không buồn, không vui, cũng chẳng phải nhẹ nhõm. Đó là nụ cười của một người biết mình đã thắng, nhưng lại chẳng cần lên tiếng. Và người điêu đứng… lại chính là chồng cũ của cô – người từng ghì chặt tay vợ, ép cô phải ký đơn l;y h;ôn. Trong căn nhà ba tầng nằm sâu trong một con hẻm yên tĩnh ở quận Bình Thạnh, vợ chồng Minh và Lan từng được hàng xóm ngưỡng mộ là đôi “trai tài gái sắc”. Minh làm giám đốc điều hành của một công ty bất động sản đang lên, còn Lan – một giáo viên tiểu học – hiền lành, dịu dàng, lúc nào cũng đứng sau hỗ trợ chồng. Họ có một bé gái 6 tuổi tên Bông, xinh xắn và lanh lợi. Nhưng sóng ngầm đã nổi lên từ lâu. Minh là người đàn ông đầy tham vọng. Với anh, thành công là tất cả. Anh bắt đầu đi sớm về khuya, có lần cả tuần không về nhà với lý do công tác. Lan chưa từng một lần chất vấn, chỉ lặng lẽ dọn dẹp bữa cơm nguội và ru con ngủ. Cuộc hôn nhân dần lạnh lẽo, không một lời to tiếng, nhưng cũng chẳng còn ấm áp. Đến một ngày, Minh mang về một tập giấy. Đó là đơn ly hôn. Lan nhìn anh, ánh mắt không ngạc nhiên. Nhưng cô không ký. — “Em biết chuyện gì rồi phải không?” – Minh hỏi. Lan im lặng. Minh tiếp tục: — “Anh muốn kết thúc sớm. Anh sẽ để lại căn nhà này cho em và con. Mọi tài sản chia đều.” Vài ngày sau, Minh quay lại với một luật sư. Khi Lan tiếp tục từ chối ký, anh mất kiên nhẫn, hét vào mặt vợ, rồi thậm chí ghì tay cô xuống bàn, bắt cô cầm bút. Dù ánh mắt Lan lúc đó không giận dữ, cũng chẳng van xin – chỉ là sự trống rỗng – nhưng Minh không quan tâm. Đơn ly hôn cuối cùng cũng được ký. Sau khi chia tay, Lan và con gái dọn ra khỏi nhà. Cô không nhận một đồng trợ cấp nào. Căn nhà ở lại tên Minh, dù ban đầu anh nói sẽ để lại. Một tháng sau ly hôn, Minh công khai quan hệ với Diễm, cô trợ lý trẻ trung, từng xuất hiện sát bên anh trong những buổi tiệc công ty. Họ nhanh chóng chuyển về sống chung……………………….ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN 👇 👇

Đưa li;/nh c;/ữu của thanh niên vừa ch;/ết đ-uối đi qua bến nước đầu làng, ông lão chèo đò bỗng hoảng hốt khi thấy thuyền chìm dần rồi chèo thế nào cũng không được, lúc này ông lão quay lại thì lạnh người nhìn thấy… Trời chiều âm u, mây xám cuồn cuộn như kéo cả bầu ta-ng tóc đổ xuống ngôi làng nhỏ ven sông. Dân làng lặng lẽ theo sau chiếc li-nh cữ/;u được khiêng ngang qua con đường đất dẫn ra bến nước đầu làng – nơi gắn bó cả tuổi thơ của cậu thanh niên vừa ch;/ết đu-ối hôm trước. Tiếng kèn đám m-a réo rắt như gọi hồn, xen lẫn tiếng khóc nức nở của mẹ già. Ai cũng nghẹn ngào, chẳng ai nói với ai câu nào. Chiếc quan tài được đặt lên một chiếc thuyền gỗ lớn, ông lão chèo đò. Nhưng lạ lùng thay… Mới đi được vài sải nước, chiếc thuyền bỗng rung nhẹ. Ông lão khựng lại, ngẩng lên nhìn quanh. Không có sóng, không có gió, nhưng nước dưới chân ông lạnh buốt đến gai người. Rồi bất ngờ… thuyền tròng trành, rung mạnh hơn. Mặt nước dâng lên, ngấm vào mạn thuyền khiến nó chìm dần. Ông lão hốt hoảng, cố chèo nhanh trở lại bờ nhưng mái chèo nặng trịch như bị giữ chặt, càng chèo càng bị kéo ngược ra giữa dòng. Ông lão thở dốc, run tay. Bỗng… ông quay đầu lại, thì ông giật mình nhìn thấy… 👇👇

Đưa li;/nh c;/ữu của thanh niên vừa ch;/ết đ-uối đi qua bến nước đầu làng, ông lão chèo đò bỗng hoảng hốt khi thấy thuyền chìm dần rồi chèo thế nào cũng không được Trời chiều âm u, mây xám cuồn cuộn như kéo cả bầu tang tóc đổ xuống ngôi làng nhỏ ven sông.… Continue reading Đưa li;/nh c;/ữu của thanh niên vừa ch;/ết đ-uối đi qua bến nước đầu làng, ông lão chèo đò bỗng hoảng hốt khi thấy thuyền chìm dần rồi chèo thế nào cũng không được, lúc này ông lão quay lại thì lạnh người nhìn thấy… Trời chiều âm u, mây xám cuồn cuộn như kéo cả bầu ta-ng tóc đổ xuống ngôi làng nhỏ ven sông. Dân làng lặng lẽ theo sau chiếc li-nh cữ/;u được khiêng ngang qua con đường đất dẫn ra bến nước đầu làng – nơi gắn bó cả tuổi thơ của cậu thanh niên vừa ch;/ết đu-ối hôm trước. Tiếng kèn đám m-a réo rắt như gọi hồn, xen lẫn tiếng khóc nức nở của mẹ già. Ai cũng nghẹn ngào, chẳng ai nói với ai câu nào. Chiếc quan tài được đặt lên một chiếc thuyền gỗ lớn, ông lão chèo đò. Nhưng lạ lùng thay… Mới đi được vài sải nước, chiếc thuyền bỗng rung nhẹ. Ông lão khựng lại, ngẩng lên nhìn quanh. Không có sóng, không có gió, nhưng nước dưới chân ông lạnh buốt đến gai người. Rồi bất ngờ… thuyền tròng trành, rung mạnh hơn. Mặt nước dâng lên, ngấm vào mạn thuyền khiến nó chìm dần. Ông lão hốt hoảng, cố chèo nhanh trở lại bờ nhưng mái chèo nặng trịch như bị giữ chặt, càng chèo càng bị kéo ngược ra giữa dòng. Ông lão thở dốc, run tay. Bỗng… ông quay đầu lại, thì ông giật mình nhìn thấy… 👇👇

Ngày hạnh phúc không kịp tới… Cả làng Phúc Tân hôm đó rộn ràng như vào hội. Ai cũng biết Hùng và Mai – cặp đôi nổi tiếng vì yêu nhau suốt bảy năm trời – sắp tổ chức lễ cưới. Họ quen nhau từ thời phổ thông, trải qua bao thăng trầm mới đi được đến đoạn cuối cùng của hành trình yêu: trở thành vợ chồng. Hùng là kỹ sư xây dựng, điềm đạm và chân thành. Mai là cô giáo mầm non, dịu dàng và luôn nở nụ cười nhẹ như gió sớm. Họ vừa mới tổ chức lễ ăn hỏi cách đây vài hôm. Hôm nay, cả hai dành cả ngày để chạy xe đi mời thiệp cưới, báo tin vui đến từng họ hàng và bạn bè thân thiết. Buổi trưa, trời trong xanh, nắng nhẹ. Mai ngồi cạnh Hùng trên xe, trong tay là xấp thiệp đỏ. Cô hí hửng kể về chiếc váy cưới mình vừa sửa lại, rồi nghiêng đầu hỏi: – “Anh nghĩ mình nên đặt bánh cưới mấy tầng cho đẹp ta?” Hùng cười, gõ nhẹ vô vô-lăng: – “Ba tầng đi. Giống tình yêu mình: học trò – trưởng thành – hạnh phúc.” Tiếng cười trong trẻo vang lên khắp đoạn đường, như reo vui cùng gió. Thế nhưng, một tình huống bất ngờ trên đường đã khiến chuyến đi ấy dừng lại mãi mãi……………………….ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN 👇 👇

Ngày Hạnh Phúc Không Kịp Tới.. Cả làng Phúc Tân hôm đó rộn ràng như vào hội. Ai cũng biết Hùng và Mai – cặp đôi nổi tiếng vì yêu nhau suốt bảy năm trời – sắp tổ chức lễ cưới. Họ quen nhau từ thời phổ thông, trải qua bao thăng trầm mới đi… Continue reading Ngày hạnh phúc không kịp tới… Cả làng Phúc Tân hôm đó rộn ràng như vào hội. Ai cũng biết Hùng và Mai – cặp đôi nổi tiếng vì yêu nhau suốt bảy năm trời – sắp tổ chức lễ cưới. Họ quen nhau từ thời phổ thông, trải qua bao thăng trầm mới đi được đến đoạn cuối cùng của hành trình yêu: trở thành vợ chồng. Hùng là kỹ sư xây dựng, điềm đạm và chân thành. Mai là cô giáo mầm non, dịu dàng và luôn nở nụ cười nhẹ như gió sớm. Họ vừa mới tổ chức lễ ăn hỏi cách đây vài hôm. Hôm nay, cả hai dành cả ngày để chạy xe đi mời thiệp cưới, báo tin vui đến từng họ hàng và bạn bè thân thiết. Buổi trưa, trời trong xanh, nắng nhẹ. Mai ngồi cạnh Hùng trên xe, trong tay là xấp thiệp đỏ. Cô hí hửng kể về chiếc váy cưới mình vừa sửa lại, rồi nghiêng đầu hỏi: – “Anh nghĩ mình nên đặt bánh cưới mấy tầng cho đẹp ta?” Hùng cười, gõ nhẹ vô vô-lăng: – “Ba tầng đi. Giống tình yêu mình: học trò – trưởng thành – hạnh phúc.” Tiếng cười trong trẻo vang lên khắp đoạn đường, như reo vui cùng gió. Thế nhưng, một tình huống bất ngờ trên đường đã khiến chuyến đi ấy dừng lại mãi mãi……………………….ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN 👇 👇