Nóng: Vingroup hỗ trợ khẩn cấp 500 tỷ đồng cho đồng bào bị thiệt hại do bão số 10. Việc cứu trợ sẽ được triển khai ngay lập tức từ hôm nay

Hà Nội, sáng ngày 01/10/2025 – Tập đoàn Vingroup đã gửi công văn hỏa tốc đến Thủ tướng Chính phủ, Phó Thủ tướng và Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc đề xuất hỗ trợ khẩn cấp 500 tỷ đồng cho đồng bào bị thiệt hại do bão Bualoi. Việc cứu trợ sẽ được triển khai… Continue reading Nóng: Vingroup hỗ trợ khẩn cấp 500 tỷ đồng cho đồng bào bị thiệt hại do bão số 10. Việc cứu trợ sẽ được triển khai ngay lập tức từ hôm nay

Dưới ánh đèn vàng mờ mịt của một đêm mưa, cô sinh viên nghèo run rẩy nhận từ người đàn ông xa lạ một tỷ đồng sau một đêm mặn nồng. Sáng hôm sau, anh biến mất như chưa từng tồn tại, còn cô thì mang theo câu hỏi: Vì sao mình lại đáng giá đến vậy? Bảy năm trôi qua, khi cuộc sống tưởng chừng đã bình yên, một lá thư bất ngờ xuất hiện — hé lộ sự thật khiến cô sững sờ đến nghẹt thở, và giá trị thật sự của đêm ấy mới dần lộ diện……..Đêm mưa tầm tã. Ánh đèn vàng le lói của quán cà phê ven đường phản chiếu lên khuôn mặt tái nhợt của Mai — cô sinh viên năm cuối, vừa mất việc làm thêm, vừa bị đuổi khỏi phòng trọ vì nợ một tháng tiền nhà. Ba mẹ ở quê còn đang chạy ăn từng bữa, cô không dám mở miệng xin trợ giúp. Chiếc điện thoại trên tay rung lên liên tục: chủ nợ, tiền học, viện phí của em trai… tất cả đổ ập khiến Mai gần như không thở nổi. Khi cô đang thu mình ở góc quán, một người đàn ông bước vào. Anh ta cao lớn, áo sơ mi đen ướt mưa, gương mặt sắc lạnh nhưng ánh mắt lại có gì đó lạ lùng — hơi quen, nhưng Mai không nhớ đã gặp bao giờ. Anh hỏi mượn chỗ ngồi, rồi bằng một cách nào đó, cả hai bắt chuyện. Giọng anh trầm, nói ít, nhưng ánh mắt nhìn Mai như xuyên thấu từng lớp phòng bị. Khi quán sắp đóng cửa, anh bất ngờ đặt lên bàn một đề nghị… dường như quá vô lý. “Một đêm. Một tỷ đồng. Không ràng buộc.” Mai chết sững. Cô tưởng là trò đùa, nhưng ánh mắt anh nghiêm túc đến lạnh người. Một tỷ — số tiền có thể cứu cả gia đình cô. Nhưng cái giá phải trả… cô hiểu rõ. Cả người run lên, cô đứng dậy định bỏ đi thì anh chỉ nói một câu: “Em không phải vì tôi. Em vì chính mình.” Câu nói ấy như đánh thẳng vào nỗi tuyệt vọng đang dày vò Mai. Mưa mỗi lúc một lớn. Lý trí và tự trọng đấu tranh dữ dội, nhưng hình ảnh mẹ gầy gò, em trai bệnh nặng, hóa đơn tích tụ… tất cả khiến cô nghẹn lại. Đêm đó, Mai đồng ý. Một khách sạn sang trọng. Một căn phòng xa lạ. Mai run rẩy, nhưng người đàn ông lạ kia không hề cưỡng ép, không một lời thô tục, thậm chí còn tránh nhìn vào đôi mắt đỏ hoe của cô. Nhưng sự trầm lặng ấy lại càng khiến Mai hoang mang. Sau tất cả, anh chỉ đặt chiếc vali lên bàn: đúng một tỷ. Và không nói thêm gì. Sáng hôm sau, khi Mai tỉnh dậy, căn phòng trống trơn. Anh biến mất như chưa từng tồn tại. Không số điện thoại, không danh tính, không lời tạm biệt. Cầm một tỷ trong tay, Mai không hề thấy nhẹ nhõm. Chỉ có duy nhất một câu hỏi giày vò trong lòng: “Tại sao mình — một người chẳng là gì — lại đáng giá đến vậy?” Bảy năm sau, khi mọi thứ tưởng chừng đã lùi vào quá khứ, một lá thư không người gửi xuất hiện trước cửa nhà Mai. Chỉ vỏn vẹn một câu: “Đã đến lúc em biết sự thật.”…Quý độc giả xem thêm tại bình luận

Dưới ánh đèn vàng mờ mịt của một đêm mưa, cô sinh viên nghèo run rẩy nhận từ người đàn ông xa lạ một tỷ đồng sau một đêm mặn nồng. Sáng hôm sau, anh biến mất như chưa từng tồn tại, còn cô thì mang theo câu hỏi: Vì sao mình lại đáng giá… Continue reading Dưới ánh đèn vàng mờ mịt của một đêm mưa, cô sinh viên nghèo run rẩy nhận từ người đàn ông xa lạ một tỷ đồng sau một đêm mặn nồng. Sáng hôm sau, anh biến mất như chưa từng tồn tại, còn cô thì mang theo câu hỏi: Vì sao mình lại đáng giá đến vậy? Bảy năm trôi qua, khi cuộc sống tưởng chừng đã bình yên, một lá thư bất ngờ xuất hiện — hé lộ sự thật khiến cô sững sờ đến nghẹt thở, và giá trị thật sự của đêm ấy mới dần lộ diện……..Đêm mưa tầm tã. Ánh đèn vàng le lói của quán cà phê ven đường phản chiếu lên khuôn mặt tái nhợt của Mai — cô sinh viên năm cuối, vừa mất việc làm thêm, vừa bị đuổi khỏi phòng trọ vì nợ một tháng tiền nhà. Ba mẹ ở quê còn đang chạy ăn từng bữa, cô không dám mở miệng xin trợ giúp. Chiếc điện thoại trên tay rung lên liên tục: chủ nợ, tiền học, viện phí của em trai… tất cả đổ ập khiến Mai gần như không thở nổi. Khi cô đang thu mình ở góc quán, một người đàn ông bước vào. Anh ta cao lớn, áo sơ mi đen ướt mưa, gương mặt sắc lạnh nhưng ánh mắt lại có gì đó lạ lùng — hơi quen, nhưng Mai không nhớ đã gặp bao giờ. Anh hỏi mượn chỗ ngồi, rồi bằng một cách nào đó, cả hai bắt chuyện. Giọng anh trầm, nói ít, nhưng ánh mắt nhìn Mai như xuyên thấu từng lớp phòng bị. Khi quán sắp đóng cửa, anh bất ngờ đặt lên bàn một đề nghị… dường như quá vô lý. “Một đêm. Một tỷ đồng. Không ràng buộc.” Mai chết sững. Cô tưởng là trò đùa, nhưng ánh mắt anh nghiêm túc đến lạnh người. Một tỷ — số tiền có thể cứu cả gia đình cô. Nhưng cái giá phải trả… cô hiểu rõ. Cả người run lên, cô đứng dậy định bỏ đi thì anh chỉ nói một câu: “Em không phải vì tôi. Em vì chính mình.” Câu nói ấy như đánh thẳng vào nỗi tuyệt vọng đang dày vò Mai. Mưa mỗi lúc một lớn. Lý trí và tự trọng đấu tranh dữ dội, nhưng hình ảnh mẹ gầy gò, em trai bệnh nặng, hóa đơn tích tụ… tất cả khiến cô nghẹn lại. Đêm đó, Mai đồng ý. Một khách sạn sang trọng. Một căn phòng xa lạ. Mai run rẩy, nhưng người đàn ông lạ kia không hề cưỡng ép, không một lời thô tục, thậm chí còn tránh nhìn vào đôi mắt đỏ hoe của cô. Nhưng sự trầm lặng ấy lại càng khiến Mai hoang mang. Sau tất cả, anh chỉ đặt chiếc vali lên bàn: đúng một tỷ. Và không nói thêm gì. Sáng hôm sau, khi Mai tỉnh dậy, căn phòng trống trơn. Anh biến mất như chưa từng tồn tại. Không số điện thoại, không danh tính, không lời tạm biệt. Cầm một tỷ trong tay, Mai không hề thấy nhẹ nhõm. Chỉ có duy nhất một câu hỏi giày vò trong lòng: “Tại sao mình — một người chẳng là gì — lại đáng giá đến vậy?” Bảy năm sau, khi mọi thứ tưởng chừng đã lùi vào quá khứ, một lá thư không người gửi xuất hiện trước cửa nhà Mai. Chỉ vỏn vẹn một câu: “Đã đến lúc em biết sự thật.”…Quý độc giả xem thêm tại bình luận

Chỉ vì ăn mất miếng gà của cháu nội, con trai tôi và vợ nó nhốt 2 ông bà già tôi dưới kho trong hầm để xe. Lúc này chồng tôi mới thì thầm “sau bức tường gạch này có 1 thứ cứ cả tôi và bà”, ngay sau khi chúng đi khỏi, chồng tôi đã di chuyển một viên gạch và cho tôi xem một b;/í m–ật ki;/nh khủ–ng ông đã giấu kín 39 năm qua… Tiếng khóa sắt “cạch” một cái, rồi mọi âm thanh trên mặt đất biến mất. Chỉ còn lại mùi ẩm mốc và ánh đèn vàng yếu ớt trong căn kho dưới hầm để xe. Bà Hạnh dựa vào bức tường lạnh ngắt, chân vẫn run vì cú đẩy mạnh của con dâu—Thảo—khi nó hét lên: “Ăn có một miếng gà của con mà cũng không biết điều! Ở dưới này suy nghĩ lại đi!” Bên cạnh bà, ông Lâm, chồng bà, lặng im như cục đá. Có lẽ việc bị chính con trai mình nhốt dưới hầm chỉ vì chuyện vặt đã khiến ông không còn lời nào để nói. Ở phía trên, tiếng chân Tuấn—đứa con trai mà bà Hạnh dứt ruột đẻ ra—cùng tiếng vợ nó xa dần. Khi không gian yên tĩnh hoàn toàn, ông Lâm mới khàn giọng: “Hạnh… lại đây. Tôi cần nói chuyện với bà.” Ông hiếm khi gọi tên bà bằng giọng nghiêm trọng như vậy. Bà Hạnh quay sang, ánh mắt hoang mang: “Có chuyện gì? Giờ này ông còn…?” Ông Lâm nhìn quanh, ghé sát tai bà, thì thầm: “Sau bức tường gạch kia… có một thứ đã dằn vặt tôi suốt ba chín năm.” Cả người bà Hạnh tê rần. Bức tường mà ông chỉ là cái tường cũ, sơn bong tróc, vốn dùng để chắn ẩm. Bà từng lau dọn kho biết bao lần nhưng chưa bao giờ thấy nó đặc biệt. “Ông nói gì vậy? Ở đây có cái gì?” Ông nghẹn ngào, ánh mắt lộ ra sự sợ hãi mà bà chưa từng thấy ở người đàn ông trầm lặng ấy. “Đợi chúng nó đi hẳn đã.” Mấy phút sau, khi âm thanh phía trên hoàn toàn im bặt, ông Lâm gắng sức kéo một thùng gỗ lớn sang một bên, rồi quỳ xuống cạnh bức tường. Ông đưa tay cạy đúng một viên gạch cũ kỹ, như thể ông đã thuộc từng khe hở của nó từ lâu. Bà Hạnh nhìn không chớp mắt. Khi viên gạch rơi xuống, phía sau lộ ra một hốc nhỏ, tối đen. Từ trong đó, ông Lâm lấy ra một túi vải màu nâu đã ngả rêu, cột bằng dây thừng mục. Ông đặt nó lên nền xi măng, tay run bắn. Bà Hạnh thì thào: “Ông giấu cái gì ở đây suốt 39 năm?” Ông hít sâu, như thể phải gom hết can đảm của cả phần đời còn lại để mở túi. Lúc này Bà Hạnh sững người. “Của ai…?”… 👇👇

Chỉ vì ăn mất miếng gà của cháu nội, con trai tôi và vợ nó nhốt 2 ông bà già tôi dưới kho trong hầm để xe Tiếng khóa sắt “cạch” một cái, rồi mọi âm thanh trên mặt đất biến mất. Chỉ còn lại mùi ẩm mốc và ánh đèn vàng yếu ớt trong… Continue reading Chỉ vì ăn mất miếng gà của cháu nội, con trai tôi và vợ nó nhốt 2 ông bà già tôi dưới kho trong hầm để xe. Lúc này chồng tôi mới thì thầm “sau bức tường gạch này có 1 thứ cứ cả tôi và bà”, ngay sau khi chúng đi khỏi, chồng tôi đã di chuyển một viên gạch và cho tôi xem một b;/í m–ật ki;/nh khủ–ng ông đã giấu kín 39 năm qua… Tiếng khóa sắt “cạch” một cái, rồi mọi âm thanh trên mặt đất biến mất. Chỉ còn lại mùi ẩm mốc và ánh đèn vàng yếu ớt trong căn kho dưới hầm để xe. Bà Hạnh dựa vào bức tường lạnh ngắt, chân vẫn run vì cú đẩy mạnh của con dâu—Thảo—khi nó hét lên: “Ăn có một miếng gà của con mà cũng không biết điều! Ở dưới này suy nghĩ lại đi!” Bên cạnh bà, ông Lâm, chồng bà, lặng im như cục đá. Có lẽ việc bị chính con trai mình nhốt dưới hầm chỉ vì chuyện vặt đã khiến ông không còn lời nào để nói. Ở phía trên, tiếng chân Tuấn—đứa con trai mà bà Hạnh dứt ruột đẻ ra—cùng tiếng vợ nó xa dần. Khi không gian yên tĩnh hoàn toàn, ông Lâm mới khàn giọng: “Hạnh… lại đây. Tôi cần nói chuyện với bà.” Ông hiếm khi gọi tên bà bằng giọng nghiêm trọng như vậy. Bà Hạnh quay sang, ánh mắt hoang mang: “Có chuyện gì? Giờ này ông còn…?” Ông Lâm nhìn quanh, ghé sát tai bà, thì thầm: “Sau bức tường gạch kia… có một thứ đã dằn vặt tôi suốt ba chín năm.” Cả người bà Hạnh tê rần. Bức tường mà ông chỉ là cái tường cũ, sơn bong tróc, vốn dùng để chắn ẩm. Bà từng lau dọn kho biết bao lần nhưng chưa bao giờ thấy nó đặc biệt. “Ông nói gì vậy? Ở đây có cái gì?” Ông nghẹn ngào, ánh mắt lộ ra sự sợ hãi mà bà chưa từng thấy ở người đàn ông trầm lặng ấy. “Đợi chúng nó đi hẳn đã.” Mấy phút sau, khi âm thanh phía trên hoàn toàn im bặt, ông Lâm gắng sức kéo một thùng gỗ lớn sang một bên, rồi quỳ xuống cạnh bức tường. Ông đưa tay cạy đúng một viên gạch cũ kỹ, như thể ông đã thuộc từng khe hở của nó từ lâu. Bà Hạnh nhìn không chớp mắt. Khi viên gạch rơi xuống, phía sau lộ ra một hốc nhỏ, tối đen. Từ trong đó, ông Lâm lấy ra một túi vải màu nâu đã ngả rêu, cột bằng dây thừng mục. Ông đặt nó lên nền xi măng, tay run bắn. Bà Hạnh thì thào: “Ông giấu cái gì ở đây suốt 39 năm?” Ông hít sâu, như thể phải gom hết can đảm của cả phần đời còn lại để mở túi. Lúc này Bà Hạnh sững người. “Của ai…?”… 👇👇

Từ ngày 15/12, phạt tiền từ 500 nghìn đồng đến 1 triệu đồng đối với một trong những hành vi liên quan đến tạm trú, tạm vắng, ai cũng cần nắm rõ

Chính phủ vừa ban hành Nghị định số 282 quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực an ninh, trật tự, an toàn xã hội; phòng, chống tệ nạn xã hội; phòng, chống bạo lực gia đình trong đó quy định mức phạt hành vi không thực hiện đúng quy định của… Continue reading Từ ngày 15/12, phạt tiền từ 500 nghìn đồng đến 1 triệu đồng đối với một trong những hành vi liên quan đến tạm trú, tạm vắng, ai cũng cần nắm rõ

Vì sao dân mạng nói ‘năm 2148 Việt Nam đón Tết Nguyên đán 2 lần’?

Cư dân mạng đang xôn xao trước thông tin năm 2148 người Việt Nam được đón Tết Nguyên đán hai lần vì nhuận tháng Giêng. Mạng xã hội những ngày gần đây “dậy sóng” trước thông tin năm 2148 người Việt Nam có thể đón Tết Nguyên đán hai lần, xuất phát từ việc năm… Continue reading Vì sao dân mạng nói ‘năm 2148 Việt Nam đón Tết Nguyên đán 2 lần’?

Không khí lạnh tăng cường mạnh, Bắc Bộ và Bắc Trung Bộ chuyển rét từ đêm 3/12

Một bộ phận không khí lạnh từ phía Bắc đang di chuyển xuống và dự báo tăng cường mạnh vào sáng 3/12, ảnh hưởng đến Đông Bắc Bộ, Bắc Trung Bộ và lan rộng sang Tây Bắc Bộ. Từ đêm 3/12, Bắc Bộ và Bắc Trung Bộ trời rét, vùng núi cao có nơi rét… Continue reading Không khí lạnh tăng cường mạnh, Bắc Bộ và Bắc Trung Bộ chuyển rét từ đêm 3/12

Công việc nào dễ bị AI thay thế nhất năm 2026?

Thống kê từ 200.000 tương tác ẩn danh với chatbot Copilot, Microsoft đã chỉ ra những nghề nghiệp có nguy cơ bị thay thế cao nhất. Phiên dịch viên và thông dịch viên Theo Microsoft, nghề phiên dịch và thông dịch hiện có điểm “AI applicability score” (khả năng áp dụng AI) là 0.49, đứng… Continue reading Công việc nào dễ bị AI thay thế nhất năm 2026?

Giá vàng hôm nay (1-12): Vàng miếng tăng lên mức cao kỷ lục

Giá vàng hôm nay (1-12): Vàng miếng tăng 800 nghìn đồng/lượng, lập đỉnh mới ở mốc 155,7 triệu đồng/lượng bán ra; vàng nhẫn của một số thương hiệu cũng tăng mạnh trong phiên giao dịch sáng nay. Các thương hiệu SJC, DOJI, PNJ cùng niêm yết giá vàng miếng ở mức 153,7 – 155,7 triệu đồng/lượng mua vào… Continue reading Giá vàng hôm nay (1-12): Vàng miếng tăng lên mức cao kỷ lục

Nộp thuế theo doanh thu giúp hộ kinh doanh nhỏ ‘dễ thở’

Nộp thuế theo doanh thu giúp hộ kinh doanh nhỏ ‘dễ thở’ Nộp thuế theo doanh thu giúp hộ kinh doanh nhỏ ‘dễ thở’ Với hộ kinh doanh nhỏ lẻ, quen làm ăn đơn giản, ít sổ sách, thì nộp thuế theo doanh thu là cách an toàn, rõ ràng và dễ thực hiện. Gần… Continue reading Nộp thuế theo doanh thu giúp hộ kinh doanh nhỏ ‘dễ thở’

Clip vụ người đàn ông lao ô tô vào nhà chị ruột, khiến em gái tử vong, nguyên nhân là gì?

Clip vụ người đàn ông lao ô tô vào nhà chị ruột, khiến em gái tử vong, nguyên nhân là gì? Camera an ninh đã ghi lại toàn bộ diễn biến vụ đâm xe khiến dư luận kinh hãi. Theo nội dung camera an ninh ghi lại thì vụ việc xảy ra vào khoảng 11h38′… Continue reading Clip vụ người đàn ông lao ô tô vào nhà chị ruột, khiến em gái tử vong, nguyên nhân là gì?