“Con nằm ngay con dốc đầu làng” – được con gái báo mộng, người mẹ vội báo công an và cái kết ki/nh hã/i… Chiều quê u ám, mây sà xuống như sắp đổ trận mưa dai dẳng. Trong căn nhà mái ngói cũ kỹ cuối làng Đông Khê, bà Nhạn ngồi co ro bên… Continue reading “Con nằm ngay con dốc đầu làng” – được con gái báo mộng, người mẹ vội báo công an và cái kết ki/nh hã/i… Chiều quê u ám, mây sà xuống như sắp đổ trận mưa dai dẳng. Trong căn nhà mái ngói cũ kỹ cuối làng Đông Khê, bà Nhạn ngồi co ro bên chiếc bàn có đặt tấm ảnh con gái – Nguyễn Thị Thu Huyền, 19 tuổi – đứa con gái ngoan ngoãn vừa về quê nghỉ hè thì bỗng dưng mất tích đã ba ngày. Công an xã đã tìm. Dân làng cũng đổ ra đồng, ra bìa rừng lùng sục. Nhưng chẳng ai thấy gì ngoài chiếc khăn choàng Huyền thường dùng – bị gió thổi vướng vào bụi tre cạnh ruộng. Tối đó, bà Nhạn gục xuống giường mà thiếp đi lúc nào không hay. Trong giấc mơ, bà thấy sương phủ dày đặc. Giữa làn khói mờ, một bóng trắng hiện ra – là Huyền, dáng người gầy guộc, quần áo ướt sũng như vừa lội qua mưa. Mắt con bé thâm quầng, tay run run chỉ về phía xa. “Mẹ ơi… Con nằm ngay con dốc đầu làng…”……………………ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN 👇 👇
Danh mục: Đời Sống
Đang trong đám giỗ, con dâu đứng dậy từ mâm dưới lên mâm trên ngồi cạnh chồng, mẹ chồng sợ m;ất uy quay sang t;át con dâu một cái nhưng bố chồng đùng đùng đứng dậy đưa ra cuốn sổ tiết kiệm khiến mọi người ch:ết lặng vì người đứng tên lại chính là… Đám giỗ ông nội năm nay được tổ chức to hơn mọi năm. Gia đình trưởng họ – tức vợ chồng ông bà Hòa – chuẩn bị từ sớm, sắm sửa đủ đầy, mời cả họ xa gần. Trong bếp, các chị em dâu vẫn xúm xít như thường lệ, ai vào bếp thì biết: Linh – con dâu trưởng – là người xắn tay làm từ đầu đến cuối. Dù là dâu trưởng, Linh vẫn luôn ngồi mâm dưới, đúng lễ đúng nghĩa, chưa bao giờ vượt rào hay tỏ vẻ. Thế nhưng hôm đó, khi bữa cơm vừa bắt đầu, chồng cô – anh Quân – vỗ nhẹ cạnh bên, ý bảo cô lên mâm trên ngồi cùng, vì bàn còn chỗ. Linh lúng túng đứng dậy. Vừa xếp bát đũa định ngồi, thì… Chát! – Một cái tát đanh gọn như trời giáng. Mẹ chồng – bà Hòa – giậ;n d/ữ: – “Biết thân biết phận đi! Dâu con mà đòi ngồi ngang với đàn ông à? Cô trèo lên đầu tôi ngồi rồi còn gì?!” Cả họ sững người. Không khí bàn tiệc chùng xuống. Linh đỏ mặt, tay run run ôm má, muốn quay lại mâm dưới. Nhưng đúng lúc đó, ông Hòa – bố chồng cô – đứng bật dậy. Ông không nói gì, chỉ móc trong túi áo một cuốn sổ tiết kiệm, vỗ “bộp” xuống bàn, lạnh lùng: – “Muốn biết ai là người có quyền ngồi mâm trên à? Đọc cái tên đứng sổ này đi rồi hãy mở miệng nói lễ nghĩa!” Mọi người cúi xuống nhìn: sổ tiết kiệm giá trị hơn 1,2 tỷ, tên người đứng sổ không phải ông Hòa, không phải bà Hòa, mà chính là……………………………….ĐỌC TIẾP TẠI BÌNH LUẬN 👇
Đang trong đám g:iỗ, con dâu đứng dậy từ mâm dưới lên mâm trên ngồi cạnh chồng, mẹ chồng sợ m/ất uy quay sang t/át con dâu……….. Đám giỗ ông nội năm nay được tổ chức to hơn mọi năm. Gia đình trưởng họ – tức vợ chồng ông bà Hòa – chuẩn bị từ… Continue reading Đang trong đám giỗ, con dâu đứng dậy từ mâm dưới lên mâm trên ngồi cạnh chồng, mẹ chồng sợ m;ất uy quay sang t;át con dâu một cái nhưng bố chồng đùng đùng đứng dậy đưa ra cuốn sổ tiết kiệm khiến mọi người ch:ết lặng vì người đứng tên lại chính là… Đám giỗ ông nội năm nay được tổ chức to hơn mọi năm. Gia đình trưởng họ – tức vợ chồng ông bà Hòa – chuẩn bị từ sớm, sắm sửa đủ đầy, mời cả họ xa gần. Trong bếp, các chị em dâu vẫn xúm xít như thường lệ, ai vào bếp thì biết: Linh – con dâu trưởng – là người xắn tay làm từ đầu đến cuối. Dù là dâu trưởng, Linh vẫn luôn ngồi mâm dưới, đúng lễ đúng nghĩa, chưa bao giờ vượt rào hay tỏ vẻ. Thế nhưng hôm đó, khi bữa cơm vừa bắt đầu, chồng cô – anh Quân – vỗ nhẹ cạnh bên, ý bảo cô lên mâm trên ngồi cùng, vì bàn còn chỗ. Linh lúng túng đứng dậy. Vừa xếp bát đũa định ngồi, thì… Chát! – Một cái tát đanh gọn như trời giáng. Mẹ chồng – bà Hòa – giậ;n d/ữ: – “Biết thân biết phận đi! Dâu con mà đòi ngồi ngang với đàn ông à? Cô trèo lên đầu tôi ngồi rồi còn gì?!” Cả họ sững người. Không khí bàn tiệc chùng xuống. Linh đỏ mặt, tay run run ôm má, muốn quay lại mâm dưới. Nhưng đúng lúc đó, ông Hòa – bố chồng cô – đứng bật dậy. Ông không nói gì, chỉ móc trong túi áo một cuốn sổ tiết kiệm, vỗ “bộp” xuống bàn, lạnh lùng: – “Muốn biết ai là người có quyền ngồi mâm trên à? Đọc cái tên đứng sổ này đi rồi hãy mở miệng nói lễ nghĩa!” Mọi người cúi xuống nhìn: sổ tiết kiệm giá trị hơn 1,2 tỷ, tên người đứng sổ không phải ông Hòa, không phải bà Hòa, mà chính là……………………………….ĐỌC TIẾP TẠI BÌNH LUẬN 👇
Nhỏ một giọt dầu gió vào quần áo lúc đang ngâm: Công dụng “đặc biệt”, không phải ai cũng biết để áp dụng
Nhỏ một giọt dầu gió vào quần áo lúc đang ngâm: Công dụng “đặc biệt”, không phải ai cũng biết để áp dụng Để bảo quản quần áo, ngăn ngừa ẩm mốc và tránh sự xâm nhập của côn trùng, bạn có thể thêm một giọt dầu gió vào nước ngâm trước khi giặt. Ngày nay,… Continue reading Nhỏ một giọt dầu gió vào quần áo lúc đang ngâm: Công dụng “đặc biệt”, không phải ai cũng biết để áp dụng
Cô dâu đang phát biểu bỗng ng;/ất xỉu ngay giữa lễ cưới khi nhìn thấy vết bớt son trên tay mẹ chú rể, thật không ngờ đây chính là người phụ nữ năm xưa đã làm chuyện tà/y trờ/i… Tiếng nhạc cưới rộn ràng vang lên, sảnh tiệc lớn như một giấc mơ được dát vàng. Diễm – cô dâu trẻ, bước đi trên thảm đỏ, nắm tay Minh. Bên dưới sân khấu, mọi người đang vỗ tay, cười nói. Mẹ Minh – một người phụ nữ quý phái, hiền hậu, đứng lên nhẹ nhàng sửa lại khăn voan cho Diễm, ánh mắt đầy tình cảm: “Con xinh lắm… từ giờ gọi mẹ là mẹ nhé.” Diễm mỉm cười, nhưng tim cô lạ lắm. Có cái gì đó… nghèn nghẹn. Từ lần đầu gặp bà – mẹ Minh, cô đã thấy gì đó thân quen. Cái dáng đi nhẹ, cái giọng trầm khàn, ánh mắt… tất cả khiến cô nhói lòng. Nhưng cô gạt đi – có thể do xúc động thôi. Cô đâu ngờ… sự thật sắp đâm xuyên qua tất cả những gì cô đang cố gìn giữ. Tiếng MC vang lên: “Xin mời cô dâu chú rể chuẩn bị trao nhẫn!” Diễm đưa tay đón chiếc nhẫn từ bé gái cầm nhẫn – thì chiếc khăn tay nhỏ lấp ló từ ví tay của mẹ chú rể rơi xuống đất. Cô lao xuống, giật chiếc khăn từ tay người phụ nữ. “Chiếc khăn này… sao bà có được?” – Giọng cô ru/n lên. Người phụ nữ tái mặt, định giật lại thì làm lộ ra vết bớt đỏ trên tay. Nhưng không, bà khựng lại. Và rồi Diễm quá số/c ng/ất tại chỗ. Chú rể s;ửng s;ốt. Khách mời đứng bật dậy. Hóa ra…………………..ĐỌC TIẾP TẠI BÌNH LUẬN 👇
Cô dâu đang phát biểu bỗng ng;/ất xỉu ngay giữa lễ cưới khi nhìn thấy vết bớt son trên tay mẹ chú rể, thật không ngờ đây chính là người phụ nữ năm xưa đã làm chuyện tà/y trờ/i… Tiếng nhạc cưới rộn ràng vang lên, sảnh tiệc lớn như một giấc mơ được dát… Continue reading Cô dâu đang phát biểu bỗng ng;/ất xỉu ngay giữa lễ cưới khi nhìn thấy vết bớt son trên tay mẹ chú rể, thật không ngờ đây chính là người phụ nữ năm xưa đã làm chuyện tà/y trờ/i… Tiếng nhạc cưới rộn ràng vang lên, sảnh tiệc lớn như một giấc mơ được dát vàng. Diễm – cô dâu trẻ, bước đi trên thảm đỏ, nắm tay Minh. Bên dưới sân khấu, mọi người đang vỗ tay, cười nói. Mẹ Minh – một người phụ nữ quý phái, hiền hậu, đứng lên nhẹ nhàng sửa lại khăn voan cho Diễm, ánh mắt đầy tình cảm: “Con xinh lắm… từ giờ gọi mẹ là mẹ nhé.” Diễm mỉm cười, nhưng tim cô lạ lắm. Có cái gì đó… nghèn nghẹn. Từ lần đầu gặp bà – mẹ Minh, cô đã thấy gì đó thân quen. Cái dáng đi nhẹ, cái giọng trầm khàn, ánh mắt… tất cả khiến cô nhói lòng. Nhưng cô gạt đi – có thể do xúc động thôi. Cô đâu ngờ… sự thật sắp đâm xuyên qua tất cả những gì cô đang cố gìn giữ. Tiếng MC vang lên: “Xin mời cô dâu chú rể chuẩn bị trao nhẫn!” Diễm đưa tay đón chiếc nhẫn từ bé gái cầm nhẫn – thì chiếc khăn tay nhỏ lấp ló từ ví tay của mẹ chú rể rơi xuống đất. Cô lao xuống, giật chiếc khăn từ tay người phụ nữ. “Chiếc khăn này… sao bà có được?” – Giọng cô ru/n lên. Người phụ nữ tái mặt, định giật lại thì làm lộ ra vết bớt đỏ trên tay. Nhưng không, bà khựng lại. Và rồi Diễm quá số/c ng/ất tại chỗ. Chú rể s;ửng s;ốt. Khách mời đứng bật dậy. Hóa ra…………………..ĐỌC TIẾP TẠI BÌNH LUẬN 👇
Hàng xóm cố tình xây lấn
Không biết nhà khác thế nào chứ nhà tôi thuộc dạng không thích to tiếng ồn ào ầm ĩ nhưng lại không hề hiền lành.Bố tôi không bao giờ đi gây gổ với ai, ông sống chan hòa và khá là ít nói, thế nhưng ông thuộc tuýp người mình thiệt thì không sao nhưng… Continue reading Hàng xóm cố tình xây lấn
Chồng b/ỏ đi theo cô gái khác, người phụ nữ làng chài ở vậy nuôi 3 con trai ăn học, 20 năm sau các con trở về làm cho mẹ một việc khiến ai cũng ngưỡng mộ… Ở một làng chài nhỏ ven biển Quảng Ngãi, nơi sóng vỗ rì rào và mùi muối mặn thấm đẫm không khí, chị Thắm từng là người phụ nữ hạnh phúc. Chị lấy anh Hùng, một ngư dân khỏe mạnh, yêu vợ thương con. Họ có ba cậu con trai: Long, Phong và Tí, lần lượt ra đời trong những năm tháng khó khăn nhưng ấm êm. Nhưng hạnh phúc ấy chẳng kéo dài. Khi Tí vừa tròn ba tuổi, anh Hùng bỏ đi theo một cô gái trẻ từ thành phố đến mua hải sản. Anh không để lại một lời, chỉ để chị Thắm với ba đứa con nhỏ và một căn nhà tranh xiêu vẹo. Chị Thắm, khi ấy mới 28 tuổi, đứng trước biển khóc hết nước mắt. Nhưng chị không gục ngã. Nhìn ba đứa con ngây thơ, chị tự nhủ phải sống, phải mạnh mẽ. Làng chài nghèo, chị không có lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục nghề biển. Mỗi sáng, chị ra khơi trên chiếc thuyền cũ của chồng, kéo lưới, đánh cá. Những ngày biển động, chị đi nhặt vỏ sò, mò cua, bất chấp gió lạnh cắt da. Tiền kiếm được, chị dành hết để nuôi con ăn học. Chị tin, chỉ có con chữ mới giúp các con thoát khỏi cái nghèo. Long, Phong và Tí lớn lên trong sự tần tảo của mẹ. Chúng hiểu hoàn cảnh gia đình, nên luôn chăm chỉ học hành. Long, anh cả, thường phụ mẹ kéo lưới sau giờ học. Phong, tính trầm, hay ngồi vá lưới để mẹ có thời gian nghỉ. Tí, út cưng, dù nhỏ nhất nhưng sớm biết nấu cơm, dọn nhà. Những buổi tối, bốn mẹ con quây quần bên ngọn đèn dầu, chị Thắm kể chuyện biển, dạy con về lòng kiên nhẫn và sự tử tế. Nhưng cuộc sống không dễ dàng………………….ĐỌC TIẾP TẠI BÌNH LUẬN 👇
Chồng b/ỏ đi theo cô gái khác, người phụ nữ làng chài ở vậy nuôi 3 con trai ăn học, 20 năm sau các con trở về làm cho mẹ một việc khiến ai cũng ngưỡng mộ… Ở một làng chài nhỏ ven biển Quảng Ngãi, nơi sóng vỗ rì rào và mùi muối mặn… Continue reading Chồng b/ỏ đi theo cô gái khác, người phụ nữ làng chài ở vậy nuôi 3 con trai ăn học, 20 năm sau các con trở về làm cho mẹ một việc khiến ai cũng ngưỡng mộ… Ở một làng chài nhỏ ven biển Quảng Ngãi, nơi sóng vỗ rì rào và mùi muối mặn thấm đẫm không khí, chị Thắm từng là người phụ nữ hạnh phúc. Chị lấy anh Hùng, một ngư dân khỏe mạnh, yêu vợ thương con. Họ có ba cậu con trai: Long, Phong và Tí, lần lượt ra đời trong những năm tháng khó khăn nhưng ấm êm. Nhưng hạnh phúc ấy chẳng kéo dài. Khi Tí vừa tròn ba tuổi, anh Hùng bỏ đi theo một cô gái trẻ từ thành phố đến mua hải sản. Anh không để lại một lời, chỉ để chị Thắm với ba đứa con nhỏ và một căn nhà tranh xiêu vẹo. Chị Thắm, khi ấy mới 28 tuổi, đứng trước biển khóc hết nước mắt. Nhưng chị không gục ngã. Nhìn ba đứa con ngây thơ, chị tự nhủ phải sống, phải mạnh mẽ. Làng chài nghèo, chị không có lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục nghề biển. Mỗi sáng, chị ra khơi trên chiếc thuyền cũ của chồng, kéo lưới, đánh cá. Những ngày biển động, chị đi nhặt vỏ sò, mò cua, bất chấp gió lạnh cắt da. Tiền kiếm được, chị dành hết để nuôi con ăn học. Chị tin, chỉ có con chữ mới giúp các con thoát khỏi cái nghèo. Long, Phong và Tí lớn lên trong sự tần tảo của mẹ. Chúng hiểu hoàn cảnh gia đình, nên luôn chăm chỉ học hành. Long, anh cả, thường phụ mẹ kéo lưới sau giờ học. Phong, tính trầm, hay ngồi vá lưới để mẹ có thời gian nghỉ. Tí, út cưng, dù nhỏ nhất nhưng sớm biết nấu cơm, dọn nhà. Những buổi tối, bốn mẹ con quây quần bên ngọn đèn dầu, chị Thắm kể chuyện biển, dạy con về lòng kiên nhẫn và sự tử tế. Nhưng cuộc sống không dễ dàng………………….ĐỌC TIẾP TẠI BÌNH LUẬN 👇
Mải buôn bán làm ăn, tôi thành g/ái quá lứa lỡ thì ở tuổi 40. Sau trận đa//u ruột thừa tôi thuê thanh niên 25t làm cho cửa hàng rồi phải lòng nhau lúc nào không hay. Ngày anh đưa tôi về ra mắt tôi bỏ chạy ngay khi nhìn thấy bố anh… Tôi là Hương, 40 tuổi, sống ở một thị trấn nhỏ thuộc tỉnh Lâm Đồng. Suốt 20 năm qua, tôi mải mê buôn bán, mở một cửa hàng tạp hóa lớn nhất khu vực, đến nỗi không có thời gian nghĩ đến chuyện yêu đương. Ở tuổi 40, tôi bị gọi là “gái quá lứa lỡ thì”, nhưng tôi không bận tâm, vì tôi tự hào với những gì mình đạt được. Cửa hàng của tôi ngày càng đông khách, và tôi quyết định thuê thêm người phụ giúp. Tháng 3 năm 2025, tôi thuê Tùng – một chàng trai 25 tuổi, vừa tốt nghiệp cao đẳng, về làm nhân viên. Tùng cao ráo, hiền lành, và rất chăm chỉ. Cậu ấy thường ở lại muộn để giúp tôi kiểm hàng, luôn cười tươi và nói: “Cô Hương đừng lo, em làm được mà!” Dần dần, tôi cảm mến sự nhiệt huyết và chân thành của Tùng, nhưng tôi tự nhủ: “Mình hơn nó 15 tuổi, làm sao được.” Một buổi tối ngày 10 tháng 5 năm 2025, sau khi đóng cửa hàng, tôi bất ngờ bị đau ruột thừa dữ dội. Tùng hoảng loạn, vội vàng chở tôi đến bệnh viện thị trấn. Suốt đêm, Tùng ngồi bên giường, chăm sóc tôi từng chút, từ lấy nước đến hỏi han bác sĩ. Sau ca phẫu thuật thành công, tôi tỉnh dậy, thấy Tùng vẫn ở đó, mắt đỏ hoe vì lo lắng. Lúc đó, tôi cảm nhận được trái tim mình rung động. Tùng cười: “Cô Hương khỏe là tốt rồi, em lo lắm.” Tôi nhìn Tùng, lòng ấm áp, và tình cảm ấy lớn dần mà tôi không hay. Sau khi hồi phục, tôi và Tùng trở nên thân thiết hơn. Tùng thú nhận rằng cậu ấy cũng thích tôi, dù biết khoảng cách tuổi tác. “Cô Hương, em không quan tâm tuổi tác. Em thích cô vì cô mạnh mẽ và tốt bụng,” Tùng nói. Tôi xúc động, quyết định cho cả hai một cơ hội. Chúng tôi bắt đầu hẹn hò, dù tôi lo lắng về miệng đời………………………ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN 👇
Mải buôn bán làm ăn, tôi thành g/ái quá lứa lỡ thì ở tuổi 40. Sau trận đa//u ruột thừa tôi thuê thanh niên 25t làm cho cửa hàng rồi phải lòng nhau lúc nào không hay. Ngày anh đưa tôi về ra mắt tôi bỏ chạy ngay khi nhìn thấy bố anh… Tôi là… Continue reading Mải buôn bán làm ăn, tôi thành g/ái quá lứa lỡ thì ở tuổi 40. Sau trận đa//u ruột thừa tôi thuê thanh niên 25t làm cho cửa hàng rồi phải lòng nhau lúc nào không hay. Ngày anh đưa tôi về ra mắt tôi bỏ chạy ngay khi nhìn thấy bố anh… Tôi là Hương, 40 tuổi, sống ở một thị trấn nhỏ thuộc tỉnh Lâm Đồng. Suốt 20 năm qua, tôi mải mê buôn bán, mở một cửa hàng tạp hóa lớn nhất khu vực, đến nỗi không có thời gian nghĩ đến chuyện yêu đương. Ở tuổi 40, tôi bị gọi là “gái quá lứa lỡ thì”, nhưng tôi không bận tâm, vì tôi tự hào với những gì mình đạt được. Cửa hàng của tôi ngày càng đông khách, và tôi quyết định thuê thêm người phụ giúp. Tháng 3 năm 2025, tôi thuê Tùng – một chàng trai 25 tuổi, vừa tốt nghiệp cao đẳng, về làm nhân viên. Tùng cao ráo, hiền lành, và rất chăm chỉ. Cậu ấy thường ở lại muộn để giúp tôi kiểm hàng, luôn cười tươi và nói: “Cô Hương đừng lo, em làm được mà!” Dần dần, tôi cảm mến sự nhiệt huyết và chân thành của Tùng, nhưng tôi tự nhủ: “Mình hơn nó 15 tuổi, làm sao được.” Một buổi tối ngày 10 tháng 5 năm 2025, sau khi đóng cửa hàng, tôi bất ngờ bị đau ruột thừa dữ dội. Tùng hoảng loạn, vội vàng chở tôi đến bệnh viện thị trấn. Suốt đêm, Tùng ngồi bên giường, chăm sóc tôi từng chút, từ lấy nước đến hỏi han bác sĩ. Sau ca phẫu thuật thành công, tôi tỉnh dậy, thấy Tùng vẫn ở đó, mắt đỏ hoe vì lo lắng. Lúc đó, tôi cảm nhận được trái tim mình rung động. Tùng cười: “Cô Hương khỏe là tốt rồi, em lo lắm.” Tôi nhìn Tùng, lòng ấm áp, và tình cảm ấy lớn dần mà tôi không hay. Sau khi hồi phục, tôi và Tùng trở nên thân thiết hơn. Tùng thú nhận rằng cậu ấy cũng thích tôi, dù biết khoảng cách tuổi tác. “Cô Hương, em không quan tâm tuổi tác. Em thích cô vì cô mạnh mẽ và tốt bụng,” Tùng nói. Tôi xúc động, quyết định cho cả hai một cơ hội. Chúng tôi bắt đầu hẹn hò, dù tôi lo lắng về miệng đời………………………ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN 👇
Giá vàng sáng hôm nay (25-10): LAO DỐC
Giá vàng sáng hôm nay (25-10): Lao dốc Giá vàng hôm nay (25-10): Vàng miếng SJC và vàng nhẫn ở trong nước đồng loạt giảm và hiện được mua vào ở mức cao 148,8 triệu đồng/lượng. Giá vàng thế giới cũng có biến động sau khi Nhà Trắng xác nhận thông tin về cuộc gặp… Continue reading Giá vàng sáng hôm nay (25-10): LAO DỐC
Cực chẳng đã Angela Phương Trinh công khai con gái giấu kín thời gian dài: Có tài y như mẹ, gương mặt giống hệt ba
Cực chẳng đã Angela Phương Trinh công khai con gái giấu kín thời gian dài: Có tài y như mẹ, gương mặt giống hệt ba Dù chỉ mới 7 tuổi song con gái nuôi của Angela Phương Trinh khá dạn dĩ trước ống kínhNVCC Tối 27.12, Angela Phương Trinh tổ chức sự kiện ra mắt… Continue reading Cực chẳng đã Angela Phương Trinh công khai con gái giấu kín thời gian dài: Có tài y như mẹ, gương mặt giống hệt ba
Vợ phát hiện ra chồng ngo;/ại tìn/h với bạn thân, nhưng cô vờ như không biết gì suốt 2 năm, đợi đến sinh nhật lần thứ 30 của anh, món quà cô tặng khiến cả chồng và nhân tì;/nh bẽ mặt cúi đầu bỏ chạy trước cả phòng tiệc… Hai năm trước, An phát hiện chồng – Huy – ngo;/ại tìn/h với chính người bạn thân nhất của cô, Mai. Cú s;/ốc như một nhát d;/ao đâm thẳng vào tim, nhưng An không gào thét, không nổi đi;;ên, cũng không rời đi. Cô cười, gói nỗi đau lại, giấu vào sâu trong đáy lòng. Từ đó, An trở thành người vợ hoàn hảo trong mắt Huy – nhẹ nhàng, chu đáo, không một lời cằn nhằn. Cô vẫn đi cà phê với Mai, vẫn mỉm cười khi nghe cô bạn kể chuyện… “một gã đàn ông b;/í m//ật nhưng cuồng si”. An lặng im, để họ diễn, và cô âm thầm chuẩn bị cho một sân khấu lớn hơn. Rồi sinh nhật lần thứ 30 của Huy đến. An tổ chức cho anh một buổi tiệc long trọng trong một nhà hàng sang trọng, với đầy đủ bạn bè, người thân, đồng nghiệp. Cô mặc một chiếc váy đen ôm sát, kiêu hãnh và rực rỡ như chưa từng có vết nứt trong đời sống hôn nhân. Khi tiệc lên đến cao trào, MC mời An lên sân khấu để trao món quà đặc biệt dành tặng chồng. Cô cầm micro, nở nụ cười dịu dàng, ánh mắt long lanh như thể sắp rơi nước mắt vì hạnh phúc. – “Em có một đoạn thứ muốn tặng anh” Đèn tắt. Màn chiếu bật sáng. Nhưng thay vì hình ảnh kỷ niệm, là chuỗi những đoạn ghi hình l;/én… Căn phòng chết lặng. Huy tái mặt, Mai cứng đờ, cô nhân tìn/h che mặt bỏ chạy An bước xuống, cầm chiếc phong bì tuyên bố thẳng… 👇
Vợ phát hiện ra chồng ngo;/ại t;/ình với bạn thân, nhưng cô vờ như không biết gì suốt 2 năm Hai năm trước, An phát hiện chồng – Huy – ngoại tình với chính người bạn thân nhất của cô, Mai. Cú sốc như một nhát dao đâm thẳng vào tim, nhưng An không gào… Continue reading Vợ phát hiện ra chồng ngo;/ại tìn/h với bạn thân, nhưng cô vờ như không biết gì suốt 2 năm, đợi đến sinh nhật lần thứ 30 của anh, món quà cô tặng khiến cả chồng và nhân tì;/nh bẽ mặt cúi đầu bỏ chạy trước cả phòng tiệc… Hai năm trước, An phát hiện chồng – Huy – ngo;/ại tìn/h với chính người bạn thân nhất của cô, Mai. Cú s;/ốc như một nhát d;/ao đâm thẳng vào tim, nhưng An không gào thét, không nổi đi;;ên, cũng không rời đi. Cô cười, gói nỗi đau lại, giấu vào sâu trong đáy lòng. Từ đó, An trở thành người vợ hoàn hảo trong mắt Huy – nhẹ nhàng, chu đáo, không một lời cằn nhằn. Cô vẫn đi cà phê với Mai, vẫn mỉm cười khi nghe cô bạn kể chuyện… “một gã đàn ông b;/í m//ật nhưng cuồng si”. An lặng im, để họ diễn, và cô âm thầm chuẩn bị cho một sân khấu lớn hơn. Rồi sinh nhật lần thứ 30 của Huy đến. An tổ chức cho anh một buổi tiệc long trọng trong một nhà hàng sang trọng, với đầy đủ bạn bè, người thân, đồng nghiệp. Cô mặc một chiếc váy đen ôm sát, kiêu hãnh và rực rỡ như chưa từng có vết nứt trong đời sống hôn nhân. Khi tiệc lên đến cao trào, MC mời An lên sân khấu để trao món quà đặc biệt dành tặng chồng. Cô cầm micro, nở nụ cười dịu dàng, ánh mắt long lanh như thể sắp rơi nước mắt vì hạnh phúc. – “Em có một đoạn thứ muốn tặng anh” Đèn tắt. Màn chiếu bật sáng. Nhưng thay vì hình ảnh kỷ niệm, là chuỗi những đoạn ghi hình l;/én… Căn phòng chết lặng. Huy tái mặt, Mai cứng đờ, cô nhân tìn/h che mặt bỏ chạy An bước xuống, cầm chiếc phong bì tuyên bố thẳng… 👇