Ngày Hạnh Phúc Không Kịp Tới.. Cả làng Phúc Tân hôm đó rộn ràng như vào hội. Ai cũng biết Hùng và Mai – cặp đôi nổi tiếng vì yêu nhau suốt bảy năm trời – sắp tổ chức lễ cưới. Họ quen nhau từ thời phổ thông, trải qua bao thăng trầm mới đi… Continue reading Ngày hạnh phúc không kịp tới… Cả làng Phúc Tân hôm đó rộn ràng như vào hội. Ai cũng biết Hùng và Mai – cặp đôi nổi tiếng vì yêu nhau suốt bảy năm trời – sắp tổ chức lễ cưới. Họ quen nhau từ thời phổ thông, trải qua bao thăng trầm mới đi được đến đoạn cuối cùng của hành trình yêu: trở thành vợ chồng. Hùng là kỹ sư xây dựng, điềm đạm và chân thành. Mai là cô giáo mầm non, dịu dàng và luôn nở nụ cười nhẹ như gió sớm. Họ vừa mới tổ chức lễ ăn hỏi cách đây vài hôm. Hôm nay, cả hai dành cả ngày để chạy xe đi mời thiệp cưới, báo tin vui đến từng họ hàng và bạn bè thân thiết. Buổi trưa, trời trong xanh, nắng nhẹ. Mai ngồi cạnh Hùng trên xe, trong tay là xấp thiệp đỏ. Cô hí hửng kể về chiếc váy cưới mình vừa sửa lại, rồi nghiêng đầu hỏi: – “Anh nghĩ mình nên đặt bánh cưới mấy tầng cho đẹp ta?” Hùng cười, gõ nhẹ vô vô-lăng: – “Ba tầng đi. Giống tình yêu mình: học trò – trưởng thành – hạnh phúc.” Tiếng cười trong trẻo vang lên khắp đoạn đường, như reo vui cùng gió. Thế nhưng, một tình huống bất ngờ trên đường đã khiến chuyến đi ấy dừng lại mãi mãi……………………….ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN 👇 👇
Tháng: Tháng 8 2025
Câu chuyện này xảy ra tại khu dân cư Bình An, một khu nhà mới xây nằm ven quốc lộ 47, phía nam thành phố Thanh Hóa. Đó là nơi gia đình ông Tâm, một cựu cán bộ địa chính đã nghỉ hưu, chuyển đến sinh sống từ đầu năm 2020. Căn nhà hai tầng mới hoàn thiện, cổng sắt sơn xanh, sân lát gạch đỏ tươi, bên hông trồng dàn hoa giấy rực rỡ. Hàng xóm đa phần là những người về hưu, sống nền nếp, không ai ngờ rằng chỉ ba tháng sau, khu phố yên bình này lại trở thành tâm điểm của một vụ án kinh hoàng. Bà Hạnh, vợ ông Tâm, năm ấy ngoài 60 tuổi, là một người phụ nữ kín tiếng, chu đáo, tỉ mỉ đến mức từng chiếc khăn trải bàn cũng được thay mới mỗi tuần. Bà có thói quen ghi chép chi tiêu mỗi tối, đun nước ấm mỗi sáng để pha trà, và chỉ dùng một chiếc điện thoại Nokia đen trắng để nghe gọi. Ngày 14 tháng 4 năm 2020, bà Hạnh đột nhiên biến mất. Không ai thấy bà rời khỏi nhà, không mang theo tiền, điện thoại, hay áo khoác. Mọi thứ vẫn còn nguyên trong nhà: ví tiền trong ngăn tủ, áo khoác treo trên móc, điện thoại đổ chuông nhưng không ai nhấc máy. Người đầu tiên báo bà Hạnh mất tích chính là…bạn đọc tiếp câu chuyện dưới phần bình luận 👇 👇 👇
7 biểu hiện buổi sáng thức dậy của người đang mắc ung thư mà không biết Một khi trong cơ thể có tế bào ung thư, ắt sẽ có những thay đổi cả bên trong lẫn bên ngoài. Tuy nhiên, không phải bệnh ung thư nào hay ở bất cứ người nào những triệu chứng… Continue reading Câu chuyện này xảy ra tại khu dân cư Bình An, một khu nhà mới xây nằm ven quốc lộ 47, phía nam thành phố Thanh Hóa. Đó là nơi gia đình ông Tâm, một cựu cán bộ địa chính đã nghỉ hưu, chuyển đến sinh sống từ đầu năm 2020. Căn nhà hai tầng mới hoàn thiện, cổng sắt sơn xanh, sân lát gạch đỏ tươi, bên hông trồng dàn hoa giấy rực rỡ. Hàng xóm đa phần là những người về hưu, sống nền nếp, không ai ngờ rằng chỉ ba tháng sau, khu phố yên bình này lại trở thành tâm điểm của một vụ án kinh hoàng. Bà Hạnh, vợ ông Tâm, năm ấy ngoài 60 tuổi, là một người phụ nữ kín tiếng, chu đáo, tỉ mỉ đến mức từng chiếc khăn trải bàn cũng được thay mới mỗi tuần. Bà có thói quen ghi chép chi tiêu mỗi tối, đun nước ấm mỗi sáng để pha trà, và chỉ dùng một chiếc điện thoại Nokia đen trắng để nghe gọi. Ngày 14 tháng 4 năm 2020, bà Hạnh đột nhiên biến mất. Không ai thấy bà rời khỏi nhà, không mang theo tiền, điện thoại, hay áo khoác. Mọi thứ vẫn còn nguyên trong nhà: ví tiền trong ngăn tủ, áo khoác treo trên móc, điện thoại đổ chuông nhưng không ai nhấc máy. Người đầu tiên báo bà Hạnh mất tích chính là…bạn đọc tiếp câu chuyện dưới phần bình luận 👇 👇 👇
Cô gái trẻ lỡ qua đêm không về nhà bị cả làng b-/ê u rế;/ u không còn nguy-ên v/ ẹn, bố mẹ nhắm mắt gả cô cho người đàn ông s-ứ;t môi cuối xóm, nào ngờ đêm tân hôn cô “đổi đời” như vớ được vàng mười vì anh ta chính là… Cả làng Đông Hòa xô-n xa-o từ sáng sớm khi thấy Thắm – cô gái 22 tu;/ổi, xinh nhất vùng – không về nhà suốt một đêm. Cô chỉ đi đám cưới bạn thân ở làng bên, chẳng may trời đổ mưa lớn, cầu gãy, phải ngủ nhờ nhà người bạn. Nhưng với một vùng quê mà “lời đồn còn nhanh hơn điện thoại”, mọi thứ đã vượt khỏi tầm kiểm soát khi mẹ Thắm tái mặt thấy con gái sáng sớm mới l-ê lết về, đầu tóc ư-ớt sũng, áo quần lấm lem. Chưa cần nghe giải thích, hàng xóm đã tràn miệng phán xử: – “Đi đêm không về là h/ư rồi!” – “Khéo có bầ-u rồi cũng nên…” – “Cái loại ấy chỉ còn nước gả cho thằng Sứt thôi!” Thằng Sứt – tên là Tuấn, sống một mình ở cuối xóm. Từ nhỏ môi bị sứt, nói ngọng, mặt mũi lầm lì, bị ghét, bị sợ, bị coi là “qu-ái g/ở”. Nhưng không ai biết rõ anh làm gì, sống ra sao, chỉ biết lâu lâu thấy có xe ô tô biển tỉnh khác tới tìm. Gia đình Thắm hoảng loạn vì sĩ diện. Mẹ cô không dám ngẩng đầu lên chợ, cha cô cay đắng đến mức chỉ thốt một câu gọn lỏn: – “Gả nó cho thằng Tuấn, cho xong!” Không ai hỏi ý Thắm. Cô bị ép cưới chỉ sau 3 ngày. Không váy cưới, không lễ rình rang, chỉ là một đám cưới lặng lẽ như đưa dâu thầm lặng giữa ánh mắt dèm pha của cả làng. Đêm tân hôn. Tuấn không đụ-ng vào Thắm. Chỉ rót cho cô cốc nước ấm rồi ngồi đọc sách, im lặng. Thắm thì ngồi thẫn thờ, nước mắt lăn dài… Một lúc sau, Thắm đứng chết trân. Hóa ra: Tuấn không hề là gã nhà quê “sứt m-ôi t/ậ;t ngu;/yền” như làng đồn mà chính là 👇👇
Cô gái trẻ lỡ qua đêm không về nhà bị cả làng b-/ê u rế;/ u không còn nguy-ên v/ ẹn, bố mẹ nhắm mắt gả cô cho người đàn ông s-ứ;t môi cuối xóm Cả làng Đông Hòa xôn xao từ sáng sớm khi thấy Thắm – cô gái 22 tuổi, xinh nhất vùng – không về… Continue reading Cô gái trẻ lỡ qua đêm không về nhà bị cả làng b-/ê u rế;/ u không còn nguy-ên v/ ẹn, bố mẹ nhắm mắt gả cô cho người đàn ông s-ứ;t môi cuối xóm, nào ngờ đêm tân hôn cô “đổi đời” như vớ được vàng mười vì anh ta chính là… Cả làng Đông Hòa xô-n xa-o từ sáng sớm khi thấy Thắm – cô gái 22 tu;/ổi, xinh nhất vùng – không về nhà suốt một đêm. Cô chỉ đi đám cưới bạn thân ở làng bên, chẳng may trời đổ mưa lớn, cầu gãy, phải ngủ nhờ nhà người bạn. Nhưng với một vùng quê mà “lời đồn còn nhanh hơn điện thoại”, mọi thứ đã vượt khỏi tầm kiểm soát khi mẹ Thắm tái mặt thấy con gái sáng sớm mới l-ê lết về, đầu tóc ư-ớt sũng, áo quần lấm lem. Chưa cần nghe giải thích, hàng xóm đã tràn miệng phán xử: – “Đi đêm không về là h/ư rồi!” – “Khéo có bầ-u rồi cũng nên…” – “Cái loại ấy chỉ còn nước gả cho thằng Sứt thôi!” Thằng Sứt – tên là Tuấn, sống một mình ở cuối xóm. Từ nhỏ môi bị sứt, nói ngọng, mặt mũi lầm lì, bị ghét, bị sợ, bị coi là “qu-ái g/ở”. Nhưng không ai biết rõ anh làm gì, sống ra sao, chỉ biết lâu lâu thấy có xe ô tô biển tỉnh khác tới tìm. Gia đình Thắm hoảng loạn vì sĩ diện. Mẹ cô không dám ngẩng đầu lên chợ, cha cô cay đắng đến mức chỉ thốt một câu gọn lỏn: – “Gả nó cho thằng Tuấn, cho xong!” Không ai hỏi ý Thắm. Cô bị ép cưới chỉ sau 3 ngày. Không váy cưới, không lễ rình rang, chỉ là một đám cưới lặng lẽ như đưa dâu thầm lặng giữa ánh mắt dèm pha của cả làng. Đêm tân hôn. Tuấn không đụ-ng vào Thắm. Chỉ rót cho cô cốc nước ấm rồi ngồi đọc sách, im lặng. Thắm thì ngồi thẫn thờ, nước mắt lăn dài… Một lúc sau, Thắm đứng chết trân. Hóa ra: Tuấn không hề là gã nhà quê “sứt m-ôi t/ậ;t ngu;/yền” như làng đồn mà chính là 👇👇
Phòng bố chồng ở sát vách con dâu, đêm nào cũng nghe tiếng hai vợ chồng “kiểm tra bài cũ”, đến 1 ngày ông không kiềm chế được đã… Phòng ông Lâm ở ngay sát vách phòng vợ chồng con trai. Căn nhà nhỏ, vách mỏng, cách âm kém. Ban đầu, mọi thứ đều ổn, nếu không kể đến những đêm… Tiếng giường gỗ cót két, tiếng r/ên r/ỉ mơ hồ, rồi tiếng cười khúc khích của con dâu vọng qua lớp tường mỏng như tờ giấy. Ông Lâm trằn trọc quay mặt vào tường, mồ hôi rịn ra dù trời mùa đông. Con trai ông – Hưng – là người khô khan, ít nói. Còn con dâu – Thư – thì dịu dàng, lễ phép, da trắng, mắt ướt. Ông chưa từng nghĩ mình sẽ để tâm đến cô, cho đến khi những âm thanh đêm đêm làm ông mất ngủ. Càng ngày, ông càng trở nên cáu gắt vô cớ. Bữa cơm ch:ê mặn, ch/ê nhạt. Thư nhẫn nhịn, càng khiến ông bực bội. Ông bắt đầu để ý cách cô buộc tóc, dáng đi, giọng cười. Đêm ấy, ông không chịu được nữa. Khoảng ba giờ sáng. Ông bước ra khỏi phòng, ông đứng trước cửa phòng con trai, tay giơ lên định gõ… nhưng dừng lại. Một tiếng rên nhỏ vừa vang lên từ bên trong. Không ch:ịu nổi. Ông xoay nắm cửa — không khóa. Bước chân ông nhẹ đến lạ. Ông mở cửa, sẵn sàng nói d/ối rằng mình mệt quá cần th;u:ố;c, hay ng/ã đ/ậ/p đ/ầu. Nhưng thứ ông nhìn thấy… khiến ông ch/ết lặng. Trên giường, chỉ có mình Thư. Cô nằm quay lưng, ngủ say. Không có Hưng. Không có ai…………………………….ĐỌC TIẾP TẠI BÌNH LUẬN 👇👇
Phòng bố chồng ở sát vách con dâu, đêm nào cũng nghe tiếng hai vợ chồng “kiểm tra bài cũ”, đến 1 ngày ông không kiềm chế được đã… Phòng ông Lâm ở ngay sát vách phòng vợ chồng con trai. Căn nhà nhỏ, vách mỏng, cách âm kém. Khi mới dọn về ở chung… Continue reading Phòng bố chồng ở sát vách con dâu, đêm nào cũng nghe tiếng hai vợ chồng “kiểm tra bài cũ”, đến 1 ngày ông không kiềm chế được đã… Phòng ông Lâm ở ngay sát vách phòng vợ chồng con trai. Căn nhà nhỏ, vách mỏng, cách âm kém. Ban đầu, mọi thứ đều ổn, nếu không kể đến những đêm… Tiếng giường gỗ cót két, tiếng r/ên r/ỉ mơ hồ, rồi tiếng cười khúc khích của con dâu vọng qua lớp tường mỏng như tờ giấy. Ông Lâm trằn trọc quay mặt vào tường, mồ hôi rịn ra dù trời mùa đông. Con trai ông – Hưng – là người khô khan, ít nói. Còn con dâu – Thư – thì dịu dàng, lễ phép, da trắng, mắt ướt. Ông chưa từng nghĩ mình sẽ để tâm đến cô, cho đến khi những âm thanh đêm đêm làm ông mất ngủ. Càng ngày, ông càng trở nên cáu gắt vô cớ. Bữa cơm ch:ê mặn, ch/ê nhạt. Thư nhẫn nhịn, càng khiến ông bực bội. Ông bắt đầu để ý cách cô buộc tóc, dáng đi, giọng cười. Đêm ấy, ông không chịu được nữa. Khoảng ba giờ sáng. Ông bước ra khỏi phòng, ông đứng trước cửa phòng con trai, tay giơ lên định gõ… nhưng dừng lại. Một tiếng rên nhỏ vừa vang lên từ bên trong. Không ch:ịu nổi. Ông xoay nắm cửa — không khóa. Bước chân ông nhẹ đến lạ. Ông mở cửa, sẵn sàng nói d/ối rằng mình mệt quá cần th;u:ố;c, hay ng/ã đ/ậ/p đ/ầu. Nhưng thứ ông nhìn thấy… khiến ông ch/ết lặng. Trên giường, chỉ có mình Thư. Cô nằm quay lưng, ngủ say. Không có Hưng. Không có ai…………………………….ĐỌC TIẾP TẠI BÌNH LUẬN 👇👇
Ở đời: Đừng mải cung phụng người ngoài mà quên chữ “hiếu” đối với mẹ cha
Ở đời: Đừng mải cung phụng người ngoài mà quên chữ “hiếu” đối với mẹ cha Đừng đợi kiḗp sau mới quan ᴛȃм bṓ mẹ, đừng đợi bṓ mẹ мấᴛ đi mới bày mȃm cᴀo cỗ đầy để làm giỗ, bởi νì lúc đó bṓ mẹ cũng khȏng thể ăn được nữa, khȏng thể nhìn… Continue reading Ở đời: Đừng mải cung phụng người ngoài mà quên chữ “hiếu” đối với mẹ cha
Tôi 20t lấy ông l-ã-o U80 với mong muốn sớm đổi đời. Dù tuổi đã cao nhưng chồng vẫn rất sung sức, đêm nào tôi cũng phải h-ì h-ụ-c phục vụ đến mỏi nhừ, sáng mai dậy chân đi 2 hàng nhưng vì căn biệt thự triệu đô nên vẫn cố. Đúng hôm đang thăng hoa thì tôi s-ở-n g-ai ố-c khi thấy tờ giấy dưới gối…
Tôi 20t lấy ông l-ã-o U80 với mong muốn sớm đổi đời. Dù tuổi đã cao nhưng chồng vẫn rất sung sức, đêm nào tôi cũng phải h-ì h-ụ-c phục vụ đến mỏi nhừ, sáng mai dậy chân đi 2 hàng nhưng vì căn biệt thự triệu đô nên vẫn cố. Đúng hôm đang thăng… Continue reading Tôi 20t lấy ông l-ã-o U80 với mong muốn sớm đổi đời. Dù tuổi đã cao nhưng chồng vẫn rất sung sức, đêm nào tôi cũng phải h-ì h-ụ-c phục vụ đến mỏi nhừ, sáng mai dậy chân đi 2 hàng nhưng vì căn biệt thự triệu đô nên vẫn cố. Đúng hôm đang thăng hoa thì tôi s-ở-n g-ai ố-c khi thấy tờ giấy dưới gối…
Chồng đưa tiền vợ chẳng có gì nhục: Chỉ có đàn ông kém cỏi mới tính toán chi li với phụ nữ.
Chồng đưa tiền vợ chẳng có gì nhục: Chỉ có đàn ông kém cỏi mới tính toán chi li với phụ nữ. Chồng đưa tiền vợ chẳng có gì nhục: Chỉ có đàn ông kém cỏi mới tính toán chi li với phụ nữ. Câu chuyện tiền bạc trong gia đình luôn là nỗi lòng… Continue reading Chồng đưa tiền vợ chẳng có gì nhục: Chỉ có đàn ông kém cỏi mới tính toán chi li với phụ nữ.
Vợ đến tòa làm thủ tục l/y h//ôn nhưng lại mặc váy đỏ, tỷ phú lập tức nhận ra có điều gì đó s//ai s//ai nhưng đã quá muộn…
Vợ đến tòa làm thủ tục l/y h//ôn nhưng lại mặc váy đỏ, tỷ phú lập tức nhận ra có điều gì đó s//ai s//ai nhưng đã quá muộn… Long là một tỷ phú 40 tuổi, sở hữu tập đoàn xây dựng lớn nhất nhì đất nước. Cuộc sống của anh là mơ ước của… Continue reading Vợ đến tòa làm thủ tục l/y h//ôn nhưng lại mặc váy đỏ, tỷ phú lập tức nhận ra có điều gì đó s//ai s//ai nhưng đã quá muộn…
3 ”пҺu cầu” ƌàп ȏпg luȏп tҺícҺ pҺụ пữ cҺủ ƌộпg ƌòι Һỏι
3 ”пҺu cầu” ƌàп ȏпg luȏп tҺícҺ pҺụ пữ cҺủ ƌộпg ƌòι Һỏι 3 nhu cầu ᵭàn ȏng ʟuȏn muṓn phụ nữ chủ ᵭộng ᵭòi hỏi, nḗu ʟà 1 người ᵭàn bà ⱪhȏn ngoan thì ᵭừng bỏ qua bất cứ nhu cầu nào bạn nhé. Đàn bà ʟuȏn cho rằng chỉ có những cȏ gái… Continue reading 3 ”пҺu cầu” ƌàп ȏпg luȏп tҺícҺ pҺụ пữ cҺủ ƌộпg ƌòι Һỏι
Căng: Dân tình đổ xô đến biệt phủ của Ngân Collagen ‘set kèo’ 10 tỷ, nhưng đớn đau nhận về ‘5 không’
Căng: Dân tình đổ xô đến biệt phủ của Ngân Collagen ‘set kèo’ 10 tỷ, nhưng đớn đau nhận về ‘5 không’ Ngân Collagen ‘thách thức’ CĐM nếu ai chứng minh được tất cả tài sản của cô là giả thì sẽ thưởng 10 tỷ, tuy nhiên, khi dân tình đến nhà ‘set kèo’ thì… Continue reading Căng: Dân tình đổ xô đến biệt phủ của Ngân Collagen ‘set kèo’ 10 tỷ, nhưng đớn đau nhận về ‘5 không’