Người cha g/óa vợ từng bán hết tài sản để nuôi hai con gái ăn học. 20 năm sau, họ trở về trong bộ đồng phục phi công, nắm tay ông bước vào nơi mà cả đời ông chưa từng dám mơ được đặt chân đến… Sân bay quốc tế chiều hôm ấy vẫn ồn… Continue reading Người cha g/óa vợ từng bán hết tài sản để nuôi hai con gái ăn học. 20 năm sau, họ trở về trong bộ đồng phục phi công, nắm tay ông bước vào nơi mà cả đời ông chưa từng dám mơ được đặt chân đến… Sân bay quốc tế chiều hôm ấy vẫn ồn ào tiếng động cơ, tiếng loa thông báo vang lên đều đặn. Nhưng tại một góc nhỏ bên chiếc máy bay đang chuẩn bị cất cánh, có một khoảnh khắc khiến nhiều người phải dừng lại – một người đàn ông già khắc khổ, đứng giữa hai nữ phi công trẻ trung, bật khóc nức nở. Nước mắt ông không thể kìm được, trong khi hai cô gái nhẹ nhàng đặt tay lên vai cha, nở nụ cười rạng rỡ như ánh nắng. Ông tên là Tư – một người nông dân sống cả đời trong căn nhà tranh vách đất ở một huyện miền Trung đầy nắng gió. Vợ ông mất sớm, khi hai con gái còn chưa kịp nhớ mặt mẹ. Từ đó, ông trở thành một người cha đơn thân. Không có bằng cấp, không có tay nghề, ông làm mọi việc có thể – phụ hồ, gánh gạch, bốc vác, chạy xe thồ – miễn sao có tiền mua gạo, mua tập vở cho con. Hằng đêm, khi hai con đã ngủ, ông lại cặm cụi vá áo, nấu cháo cho sáng mai, rồi ngồi bên ngọn đèn dầu học đọc chữ để dạy con học. “Ba chữ này đọc là gì hả ba?” – cô chị hỏi. “À… cái đó là… là ‘thành công’ đó con. Mai mốt hai đứa thành công rồi đừng quên cha nghe chưa?” – ông cười gượng, che đi giọt nước mắt lặng thầm. Tuổi thơ của hai chị em gắn liền với những đôi dép nhựa mòn gót, những buổi cơm chỉ có rau luộc chấm muối. Nhưng chưa một lần họ thấy cha than nghèo hay đổ lỗi cho số phận. Ngược lại, ông luôn dạy con phải biết mơ ước và cố gắng. Mỗi lần đi ngang sân bay – chỉ nhìn qua hàng rào – ông đều chỉ tay: “Nhìn kìa, mai mốt hai đứa mà được mặc đồ phi công như vậy là cha mừng lắm.” Người ta cười, bảo ông mơ mộng. Ở cái làng nghèo này, có mấy ai từng đi máy bay chứ đừng nói làm phi công. Nhưng ông không bận tâm. Ông chỉ biết cố thêm chút nữa, làm thêm buổi tối, tiết kiệm từng đồng để nuôi giấc mơ ấy. Cái ăn có thể nhịn, nhưng học thì không bao giờ được bỏ. Rồi một ngày, điều kỳ diệu xảy ra… đọc tiếp dưới bình luận 👇
Tháng: Tháng 9 2025
THÔNG BÁO KHẨN TỚI 14 TỈNH, THÀNH PHỐ 👇👇👇
Thông báo khẩn tới 14 tỉnh, thành phố Đây là các địa phương có nguy cơ cao nhất xảy ra lũ quét, sạt lở đất, sụt lún do ảnh hưởng của hoàn lưu bão số 10, gây mưa lớn kéo dài. Theo Trung tâm Dự báo khí tượng thủy văn quốc gia, trong nhiều giờ… Continue reading THÔNG BÁO KHẨN TỚI 14 TỈNH, THÀNH PHỐ 👇👇👇
Xót xa Miền Trung hứng chịu bã/o l/ụt, bà chủ Mailisa lập tức chi số tiền khủn/g gửi tới bà con khắc phục hậu quả sau b//ão: Nhiều số tiền thấy thật ấm lòng 👇
Xót xa Miền Trung hứng chịu bã/o l/ụt, bà chủ Mailisa lập tức chi số tiền khủn/g gửi tới bà con khắc phục hậu quả sau b//ão: Nhiều số tiền thấy thật ấm lòng Được biệt, bà chủ Mailisa sẽ ủng hộ trước mắt là 5 tỷ đồng để ủng hộ đồng bào miền Trung… Continue reading Xót xa Miền Trung hứng chịu bã/o l/ụt, bà chủ Mailisa lập tức chi số tiền khủn/g gửi tới bà con khắc phục hậu quả sau b//ão: Nhiều số tiền thấy thật ấm lòng 👇
Giông l/ốc làm s/ậ/p mái căn nhà cấp 4, mẹ m/ấ/t, bố ng/u/y k/ịch, 3 đứa tr/ẻ ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra…👇
Giông l/ốc làm s/ậ/p mái căn nhà cấp 4, mẹ m/ấ/t, bố ng/u/y k/ịch, 3 đứa tr/ẻ ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra… Rạng sáng 29/9, tại khu 3, xã Hải Thịnh (Nam Định), một trận giông lốc bất ngờ cuốn sập mái căn nhà cấp 4 của vợ chồng anh Nguyễn Văn… Continue reading Giông l/ốc làm s/ậ/p mái căn nhà cấp 4, mẹ m/ấ/t, bố ng/u/y k/ịch, 3 đứa tr/ẻ ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra…👇
Chồng hay vợ giữ tiền bạc trong nhà thì gia đình mới hạnh phúc?
Chồng hay vợ giữ tiền bạc trong nhà thì gia đình mới hạnh phúc? Chuyện vợ giữ tiḕn ᵭể thṓng nhất tài chính gia ᵭình vḕ một mṓi ngày nay gặp phải sự phản ᵭṓi của nhiḕu ȏng chṑng. Vậy trong nhà có nên giao tiḕn cho vợ quản hay khȏng? Chṑng ᵭòi ly hȏn… Continue reading Chồng hay vợ giữ tiền bạc trong nhà thì gia đình mới hạnh phúc?
Nhà sư nhắc nhở: Khi bạn không may mắn, hãy ngồi ở bốn nơi này thường xuyên hơn, vận may của bạn sẽ được thay đổi
Nhà sư nhắc nhở: Khi bạn không may mắn, hãy ngồi ở bốn nơi này thường xuyên hơn, vận may của bạn sẽ được thay đổi Người đời thường nói rằng khi gặp vận rủi thì “nhà dột mưa suốt đêm”, “ngoài hiên nghe quạ kêu”, “uống nước sẽ nghiến răng”… Trên thực tế, đây… Continue reading Nhà sư nhắc nhở: Khi bạn không may mắn, hãy ngồi ở bốn nơi này thường xuyên hơn, vận may của bạn sẽ được thay đổi
Người hùng vượt sóng dữ, cứu 7 ngư dân gặp nạn trên biển 💕
Người hùng vượt sóng dữ, cứu 7 ngư dân gặp nạn trên biển Giữa mưa to, sóng lớn, anh Thuận – ngư dân ở tỉnh Quảng Trị – cùng lực lượng vũ trang địa phương dũng cảm dùng ghe vượt hiểm nguy, tiếp cận tàu cá gặp nạn, cứu thành công 7 ngư dân. Đến… Continue reading Người hùng vượt sóng dữ, cứu 7 ngư dân gặp nạn trên biển 💕
Giải cứu 4 ông cháu trong ngôi nhà sập ở Thanh Hóa giữa đêm mưa bão👇
Giữa đêm mưa bão, lực lượng chức năng tỉnh Thanh Hóa đã ứng cứu 4 ông cháu gặp nạn trong ngôi nhà đổ sập. Phòng Cảnh sát PCCC&CNCH Công an tỉnh Thanh Hóa cho biết đơn vị vừa tiếp cận, cứu hộ 4 người dân gặp nạn trong đêm mưa bão. Theo đó, đêm 28… Continue reading Giải cứu 4 ông cháu trong ngôi nhà sập ở Thanh Hóa giữa đêm mưa bão👇
Con mới 24 tuổi, còn độc thân, lương giáo viên thì ba cọc ba đồng, nuôi thân còn chưa xong, nhận thêm đứa nhỏ về làm gì cho khổ đờ//i mình? Ngày Liên quyết định nhận nuôi Hùng – một cậu học trò lớp 2 gầy gò, đe///n nhẻ/n, sống lay lắt với người bác ruột ca::y nghiệ//t sau khi cha mẹ em mất trong một vụ tai nạ//n – cả gia đình cô ai cũng phản đối. Thế nhưng nhìn cảnh cậu học trò cơm không đủ no, mặc không đủ ấm, dù học giỏi nhưng luôn tự ti cô đã quyết tâm nhận nuôi. Liên không phải người dư dả, nhưng cô có trái tim lớn. Cô xin chuyển trường về quê, thuê căn nhà nhỏ ở ven thị trấn và chính thức làm mẹ đơn thân – không phải của con mình sinh ra, mà là của đứa trẻ mình chọn ôm vào lòng. Ban đầu, Hùng gọi cô là “cô giáo Liên”. Mãi đến một đêm mưa, khi cậu sốt cao mê man, miệng gọi trong hoảng loạn: “Mẹ ơi đừng bỏ con…” – cô khóc, nắm chặt tay Hùng và thì thầm: “Mẹ đây, mẹ ở đây…” Khi Hùng lên lớp 6, Liên gặp Phúc – một đồng nghiệp ở trường mới, hơn cô 6 tuổi, hiền lành, trầm tính. Anh biết chuyện cô nhận nuôi đứa trẻ không máu mủ, không họ hàng gì, càng quý cô hơn. “Em dạy học bằng trái tim, không chỉ bằng giáo án.” “Em nuôi một đứa trẻ, cũng như chăm một hạt giống. Đến một ngày, cây ấy sẽ che mát cho cả đời mình.” Phúc cầu hôn Liên không rình rang, chỉ đơn giản bảo: “Anh cưới em, thì cũng cưới luôn thằng Hùng làm con.” Sau khi kết hôn, Phúc chính thức làm cha của Hùng. Dù không sinh thành, nhưng ông bố kế ấy chưa từng phân biệt. Cả nhà sống giản dị, ba người – một gia đình ghép nhưng tràn đầy thương yêu…Và 28 năm sau gia đình cô giáo Liên bất ngờ nhận được tin…xem tiếp dưới bình luận 👇
Con mới 24 tuổi, còn độc thân, lương giáo viên thì ba cọc ba đồng, nuôi thân còn chưa xong, nhận thêm đứa nhỏ về làm gì cho khổ đờ//i mình? Ngày Liên quyết định nhận nuôi Hùng – một cậu học trò lớp 2 gầy gò, đen nhẻm, sống lay lắt với người bác… Continue reading Con mới 24 tuổi, còn độc thân, lương giáo viên thì ba cọc ba đồng, nuôi thân còn chưa xong, nhận thêm đứa nhỏ về làm gì cho khổ đờ//i mình? Ngày Liên quyết định nhận nuôi Hùng – một cậu học trò lớp 2 gầy gò, đe///n nhẻ/n, sống lay lắt với người bác ruột ca::y nghiệ//t sau khi cha mẹ em mất trong một vụ tai nạ//n – cả gia đình cô ai cũng phản đối. Thế nhưng nhìn cảnh cậu học trò cơm không đủ no, mặc không đủ ấm, dù học giỏi nhưng luôn tự ti cô đã quyết tâm nhận nuôi. Liên không phải người dư dả, nhưng cô có trái tim lớn. Cô xin chuyển trường về quê, thuê căn nhà nhỏ ở ven thị trấn và chính thức làm mẹ đơn thân – không phải của con mình sinh ra, mà là của đứa trẻ mình chọn ôm vào lòng. Ban đầu, Hùng gọi cô là “cô giáo Liên”. Mãi đến một đêm mưa, khi cậu sốt cao mê man, miệng gọi trong hoảng loạn: “Mẹ ơi đừng bỏ con…” – cô khóc, nắm chặt tay Hùng và thì thầm: “Mẹ đây, mẹ ở đây…” Khi Hùng lên lớp 6, Liên gặp Phúc – một đồng nghiệp ở trường mới, hơn cô 6 tuổi, hiền lành, trầm tính. Anh biết chuyện cô nhận nuôi đứa trẻ không máu mủ, không họ hàng gì, càng quý cô hơn. “Em dạy học bằng trái tim, không chỉ bằng giáo án.” “Em nuôi một đứa trẻ, cũng như chăm một hạt giống. Đến một ngày, cây ấy sẽ che mát cho cả đời mình.” Phúc cầu hôn Liên không rình rang, chỉ đơn giản bảo: “Anh cưới em, thì cũng cưới luôn thằng Hùng làm con.” Sau khi kết hôn, Phúc chính thức làm cha của Hùng. Dù không sinh thành, nhưng ông bố kế ấy chưa từng phân biệt. Cả nhà sống giản dị, ba người – một gia đình ghép nhưng tràn đầy thương yêu…Và 28 năm sau gia đình cô giáo Liên bất ngờ nhận được tin…xem tiếp dưới bình luận 👇
Thương lắm bà con ơi! Dắt díu đi tránh bão Bualoi, người xứ Nghệ than: “Năm nào cũng phải chạy bão, riết rồi cũng quen. Nhưng năm nay nhiều quá, chỉ hơn một tháng mà đã phải đi sơ tán đến hai lần”😰
Nghệ An khẩn trương sơ tán hàng trăm người dân ven biển đến trường học tránh bão Trước khi bão Bualoi đổ bộ, phường Cửa Lò (Nghệ An) khẩn trương sơ tán hàng trăm dân khỏi vùng nguy hiểm đến trường học để tránh trú bão. Sáng 28/9, trước diễn biến phức tạp và cường… Continue reading Thương lắm bà con ơi! Dắt díu đi tránh bão Bualoi, người xứ Nghệ than: “Năm nào cũng phải chạy bão, riết rồi cũng quen. Nhưng năm nay nhiều quá, chỉ hơn một tháng mà đã phải đi sơ tán đến hai lần”😰