Cả nhà lần đầu tiên đi du lịch cùng nhau sau khi cậu con trai thi xong tốt nghiệp THPT, ai ngờ lần đi 5 mà về chỉ có 1 cùng 4 cỗ qu;an t;à;i… Xin lỗi con trai, bố không trụ được nữa rồi, cố gắng bơi vào bờ con nhé… Gia đình ông Tâm – bà Nhung sống ở một vùng quê yên bình thuộc Bắc Giang. Hai vợ chồng quanh năm làm ruộng, buôn bán lặt vặt ngoài chợ. Họ có ba người con: chị cả Linh đã đi làm ở Hà Nội, em gái thứ hai tên Hương đang học lớp 10, và cậu con trai út tên Hòa – vừa thi xong kỳ thi tốt nghiệp THPT Quốc gia. Khi biết tin Hòa được điểm cao, khả năng đỗ vào Đại học Bách khoa rất chắc chắn, cả nhà vỡ òa. Bao năm lam lũ, đây là niềm vui lớn nhất của bố mẹ. Linh xin nghỉ phép về quê, Hương được nhà trường cho phép vắng vài ngày. Bà Nhung bảo: – Cả nhà mình chưa bao giờ đi đâu xa. Thôi lần này cho cả nhà đi chơi một chuyến cho biết! Sau vài ngày bàn bạc, cả nhà chọn Hạ Long – một nơi vừa gần vừa mát mẻ. Chuyến đi đầu tiên, ai cũng háo hức. Cô con gái lớn chuẩn bị máy ảnh, bà Nhung cẩn thận là ủi từng bộ quần áo. Chiếc xe khách rời bến lúc tinh mơ, mang theo tiếng cười rộn rã. Hòa ngồi cạnh cửa sổ, mỉm cười nhìn những dãy núi lùi dần sau lưng. Em không ngờ rằng đó là khởi đầu cho những gì tàn khốc nhất đời mình. Chiều hôm ấy, sau khi ăn trưa và nghỉ ngơi, gia đình ra bến tàu thuê một chuyến đi quanh vịnh. Trời đã bắt đầu chuyển âm u, nhưng chủ tàu khẳng định: – Chạy nhanh một vòng thôi, trời còn kịp mà. Gió này vặt vẹo chứ không mưa đâu! Tàu rời bến. Cả nhà đứng trên boong, cười vang khi nhìn thấy những dãy núi đá vôi dựng đứng, nước biển xanh lấp lánh. Hòa giơ điện thoại chụp tấm ảnh cả nhà, nụ cười chưa kịp tắt trên môi. Nhưng chỉ vài phút sau, gió bắt đầu mạnh. Sóng lớn ập vào mạn tàu, từng đợt nước lạnh buốt quất lên boong. Mặt ông Tâm tái lại. Ông nắm tay vợ, gọi lớn: – Mình à, xuống khoang tàu đi, gió lớn quá!… Xem tiếp tại bình luận 👇👇

Cả nhà lần đầu tiên đi du lịch cùng nhau sau khi cậu con trai thi xong tốt nghiệp THPT, ai ngờ lần đi đó là lần cuối Gia đình ông Tâm – bà Nhung sống ở một vùng quê yên bình thuộc Bắc Giang. Hai vợ chồng quanh năm làm ruộng, buôn bán lặt… Continue reading Cả nhà lần đầu tiên đi du lịch cùng nhau sau khi cậu con trai thi xong tốt nghiệp THPT, ai ngờ lần đi 5 mà về chỉ có 1 cùng 4 cỗ qu;an t;à;i… Xin lỗi con trai, bố không trụ được nữa rồi, cố gắng bơi vào bờ con nhé… Gia đình ông Tâm – bà Nhung sống ở một vùng quê yên bình thuộc Bắc Giang. Hai vợ chồng quanh năm làm ruộng, buôn bán lặt vặt ngoài chợ. Họ có ba người con: chị cả Linh đã đi làm ở Hà Nội, em gái thứ hai tên Hương đang học lớp 10, và cậu con trai út tên Hòa – vừa thi xong kỳ thi tốt nghiệp THPT Quốc gia. Khi biết tin Hòa được điểm cao, khả năng đỗ vào Đại học Bách khoa rất chắc chắn, cả nhà vỡ òa. Bao năm lam lũ, đây là niềm vui lớn nhất của bố mẹ. Linh xin nghỉ phép về quê, Hương được nhà trường cho phép vắng vài ngày. Bà Nhung bảo: – Cả nhà mình chưa bao giờ đi đâu xa. Thôi lần này cho cả nhà đi chơi một chuyến cho biết! Sau vài ngày bàn bạc, cả nhà chọn Hạ Long – một nơi vừa gần vừa mát mẻ. Chuyến đi đầu tiên, ai cũng háo hức. Cô con gái lớn chuẩn bị máy ảnh, bà Nhung cẩn thận là ủi từng bộ quần áo. Chiếc xe khách rời bến lúc tinh mơ, mang theo tiếng cười rộn rã. Hòa ngồi cạnh cửa sổ, mỉm cười nhìn những dãy núi lùi dần sau lưng. Em không ngờ rằng đó là khởi đầu cho những gì tàn khốc nhất đời mình. Chiều hôm ấy, sau khi ăn trưa và nghỉ ngơi, gia đình ra bến tàu thuê một chuyến đi quanh vịnh. Trời đã bắt đầu chuyển âm u, nhưng chủ tàu khẳng định: – Chạy nhanh một vòng thôi, trời còn kịp mà. Gió này vặt vẹo chứ không mưa đâu! Tàu rời bến. Cả nhà đứng trên boong, cười vang khi nhìn thấy những dãy núi đá vôi dựng đứng, nước biển xanh lấp lánh. Hòa giơ điện thoại chụp tấm ảnh cả nhà, nụ cười chưa kịp tắt trên môi. Nhưng chỉ vài phút sau, gió bắt đầu mạnh. Sóng lớn ập vào mạn tàu, từng đợt nước lạnh buốt quất lên boong. Mặt ông Tâm tái lại. Ông nắm tay vợ, gọi lớn: – Mình à, xuống khoang tàu đi, gió lớn quá!… Xem tiếp tại bình luận 👇👇

Duẫn ơi! Cuối cùng cả nhà cũng tìm thấy anh và 2 con rồi! Anh có biết trên người 2 con vẫn mặc thứ gì không? Chúng còn chưa được 1 bữa ăn tử tế thì anh đã đưa lên cầu… 👇👇

Duẫn ơi! Cuối cùng cả nhà cũng tìm thấy anh và 2 con rồi! Anh có biết lúc tìm thấy, trên người 2 con vẫn mặc thứ gì không? Mới đây, lực lượng chức năng thông báo đã tìm thấy thi thể người cha trong vụ ôm hai con nh;;a;;y c;;ầ;;u Bến Thủy. Vào chiều… Continue reading Duẫn ơi! Cuối cùng cả nhà cũng tìm thấy anh và 2 con rồi! Anh có biết trên người 2 con vẫn mặc thứ gì không? Chúng còn chưa được 1 bữa ăn tử tế thì anh đã đưa lên cầu… 👇👇

Cô gái dân công nghèo đưa 1 chỉ vàng phòng thân cuối cùng cho người lính trẻ – 30 năm sau bỗng 1 chiếc xe tăng hoành tráng đậu ở cổng làng và rồi người lính cầm theo 1 thứ… Năm ấy, cô mới 18 tu;/ổi, là dân công gánh gạo ra tiền tuyến. Chỉ có một chiếc nón rách, chiếc áo nâu vá chằng chịt, và trong người là đúng một chỉ vàng mẹ dúi cho, dặn “phòng khi bất trắc còn có cái mà cầm cố đổi lấy đường sống”. Trên đường tiếp tế, cô gặp anh — một lính mới bị thương ở chân, nằm lại chờ đơn vị rút sau. Cả người anh phủ đầy bụi đất, mắt thì vẫn sáng rực, gượng cười cảm ơn miếng cơm cháy cô đưa. Không hiểu sao, lúc chia tay, cô tháo luôn chỉ vàng ra dúi vào tay anh, chỉ nói đúng một câu: “Không phải vì em giàu, mà vì… có những thứ đáng quý hơn cả vàng.” Họ không gặp lại. 30 năm trôi qua, cô không lập gia đình. Cô sống nghèo, một mình trong căn nhà tranh chái bếp. Rồi một ngày… giữa buổi trưa nắng chang chang, một chiếc xe tăng sơn mới tinh bỗng dưng đậu trước cổng làng, bụi mù cuộn lên khiến cả xóm bỏ cả ăn cơm chạy ra xem. Người lính bước xuống trong bộ lễ phục chỉnh tề, ngực đầy huân chương, tóc đã muối tiêu, nhưng ánh mắt… vẫn là ánh mắt năm xưa. Ông hỏi chỉ đúng một câu: “Ở đây… còn ai tên là Nhạn không? Cô Nhạn dân công năm ấy?” Bà Nhạn run rẩy bước ra giữa đám đông. Ông tiến tới, không nói lời nào, chỉ đưa ra một thứ… 👇👇

Cô gái dân công nghèo đưa 1 chỉ vàng phòng thân cuối cùng cho người lính trẻ – 30 năm sau bỗng 1 chiếc xe tăng hoành tráng đậu ở cổng làng và rồi người lính cầm theo 1 thứ… Năm ấy, cô mới 18 tuổi, là dân công gánh gạo ra tiền tuyến. Chỉ… Continue reading Cô gái dân công nghèo đưa 1 chỉ vàng phòng thân cuối cùng cho người lính trẻ – 30 năm sau bỗng 1 chiếc xe tăng hoành tráng đậu ở cổng làng và rồi người lính cầm theo 1 thứ… Năm ấy, cô mới 18 tu;/ổi, là dân công gánh gạo ra tiền tuyến. Chỉ có một chiếc nón rách, chiếc áo nâu vá chằng chịt, và trong người là đúng một chỉ vàng mẹ dúi cho, dặn “phòng khi bất trắc còn có cái mà cầm cố đổi lấy đường sống”. Trên đường tiếp tế, cô gặp anh — một lính mới bị thương ở chân, nằm lại chờ đơn vị rút sau. Cả người anh phủ đầy bụi đất, mắt thì vẫn sáng rực, gượng cười cảm ơn miếng cơm cháy cô đưa. Không hiểu sao, lúc chia tay, cô tháo luôn chỉ vàng ra dúi vào tay anh, chỉ nói đúng một câu: “Không phải vì em giàu, mà vì… có những thứ đáng quý hơn cả vàng.” Họ không gặp lại. 30 năm trôi qua, cô không lập gia đình. Cô sống nghèo, một mình trong căn nhà tranh chái bếp. Rồi một ngày… giữa buổi trưa nắng chang chang, một chiếc xe tăng sơn mới tinh bỗng dưng đậu trước cổng làng, bụi mù cuộn lên khiến cả xóm bỏ cả ăn cơm chạy ra xem. Người lính bước xuống trong bộ lễ phục chỉnh tề, ngực đầy huân chương, tóc đã muối tiêu, nhưng ánh mắt… vẫn là ánh mắt năm xưa. Ông hỏi chỉ đúng một câu: “Ở đây… còn ai tên là Nhạn không? Cô Nhạn dân công năm ấy?” Bà Nhạn run rẩy bước ra giữa đám đông. Ông tiến tới, không nói lời nào, chỉ đưa ra một thứ… 👇👇

Vợ chồng tôi có 20 tỷ tiết kiệm nhưng không cho đứa con nào hết, đời ai người nấy lo: Nói ra ai cũng bảo keo kiệt nhưng ‘đời cua cua máy, đời cáy cáy đào’!

Vợ chồng tôi có 20 tỷ tiết kiệm nhưng không cho đứa con nào hết, đời ai người nấy lo: Nói ra ai cũng bảo keo kiệt nhưng ‘đời cua cua máy, đời cáy cáy đào’! Nói ra thì mọi người bảo tôi là mẹ mà keo kiệt, ích kỷ. Vậy nhưng tôi quan niệm… Continue reading Vợ chồng tôi có 20 tỷ tiết kiệm nhưng không cho đứa con nào hết, đời ai người nấy lo: Nói ra ai cũng bảo keo kiệt nhưng ‘đời cua cua máy, đời cáy cáy đào’!

“Cho em chọn lại, em sẽ không lấy chồng”- nhiều phụ nữ 30 tuổi nói lên nỗi niềm, lý do ai cũng đồng cảm

“Cho em chọn lại, em sẽ không lấy chồng”- nhiều phụ nữ 30 tuổi nói lên nỗi niềm, lý do ai cũng đồng cảm “Cho em chọn lại, em sẽ không lấy chồng”, một câu nói tuy ngắn gọn nhưng chứa đựng biết bao tâm sự về cuộc sống hôn nhân – một khía cạnh… Continue reading “Cho em chọn lại, em sẽ không lấy chồng”- nhiều phụ nữ 30 tuổi nói lên nỗi niềm, lý do ai cũng đồng cảm

Tít ơi con ở đâu… về với bố mẹ đi con… b;;/ão số 3 sắp về rồi con ơi… Thằng Tít, sáu t;;/uổi đầu, tóc cắt ngắn ngủn, đen nhánh như hạt nhãn, đôi mắt tròn xoe lúc nào cũng ánh lên vẻ tinh nghịch. Hè này, bố mẹ bận công việc, không có thời gian đưa Tít đi chơi xa, nên bàn nhau gửi cậu về quê ngoại ở một làng ven biển miền Trung. Tít thích lắm cái không khí trong lành nơi bà ngoại ở, thích cả những buổi chiều theo chân bà ra đồng thả diều. Bà ngoại thương cháu hết mực. Vài hôm sau khi Tít về, bà thủ thỉ: “Tít có muốn đi chơi biển với bà không? Bà đi cùng mấy cô bạn già, cho Tít đi ngắm cảnh đẹp.” Mắt Tít sáng rực, cậu chỉ mới được xem qua tivi, những hòn đảo kỳ lạ nhô lên giữa biển khơi luôn khơi gợi trí tưởng tượng của cậu. Bà ngoại dặn Tít không được nói với bố mẹ, muốn tạo cho họ một bất ngờ khi Tít về. Chuyến đi biển diễn ra suôn sẻ trong hai ngày đầu. Tít thích thú ngắm nhìn vịnh biển xanh ngắt, những con thuyền buồm trắng như cánh chim hải âu. Bà ngoại và các bạn bà cũng vui vẻ, chăm sóc Tít chu đáo. Nhưng đến ngày thứ ba, khi tàu đang trên đường trở về, thời tiết đột ngột thay đổi. Gió bắt đầu nổi lên mạnh, những đám mây đen ùn ùn kéo đến. Biển động d;;/ữ dội, những con sóng lớn liên tục vỗ vào mạn tàu. Tiếng la h;;/ét h;;/oảng l;;/oạn vang lên khi con tàu chao đảo rồi lật úp trong cơn mưa giông tầm tã. Tít hoảng sợ, chỉ kịp nghe tiếng bà ngoại h;;/ét lên: “Bám chặt vào con!” rồi một con sóng lớn ập tới, nhấn chìm tất cả. Cậu bé nhỏ bé bị c;;/uốn vào dòng nước l;;/ạnh buốt, mất phương hướng giữa biển khơi mù mịt 👇👇

Tít ơi con ở đâu… về với bố mẹ đi con… b;;/ão số 3 sắp về rồi con ơi… Tít ơi con ở đâu… về với bố mẹ đi con… b;;/ão số 3 sắp về rồi con ơi… Thằng Tít, sáu t;;/uổi đầu, tóc cắt ngắn ngủn, đen nhánh như hạt nhãn, đôi mắt tròn… Continue reading Tít ơi con ở đâu… về với bố mẹ đi con… b;;/ão số 3 sắp về rồi con ơi… Thằng Tít, sáu t;;/uổi đầu, tóc cắt ngắn ngủn, đen nhánh như hạt nhãn, đôi mắt tròn xoe lúc nào cũng ánh lên vẻ tinh nghịch. Hè này, bố mẹ bận công việc, không có thời gian đưa Tít đi chơi xa, nên bàn nhau gửi cậu về quê ngoại ở một làng ven biển miền Trung. Tít thích lắm cái không khí trong lành nơi bà ngoại ở, thích cả những buổi chiều theo chân bà ra đồng thả diều. Bà ngoại thương cháu hết mực. Vài hôm sau khi Tít về, bà thủ thỉ: “Tít có muốn đi chơi biển với bà không? Bà đi cùng mấy cô bạn già, cho Tít đi ngắm cảnh đẹp.” Mắt Tít sáng rực, cậu chỉ mới được xem qua tivi, những hòn đảo kỳ lạ nhô lên giữa biển khơi luôn khơi gợi trí tưởng tượng của cậu. Bà ngoại dặn Tít không được nói với bố mẹ, muốn tạo cho họ một bất ngờ khi Tít về. Chuyến đi biển diễn ra suôn sẻ trong hai ngày đầu. Tít thích thú ngắm nhìn vịnh biển xanh ngắt, những con thuyền buồm trắng như cánh chim hải âu. Bà ngoại và các bạn bà cũng vui vẻ, chăm sóc Tít chu đáo. Nhưng đến ngày thứ ba, khi tàu đang trên đường trở về, thời tiết đột ngột thay đổi. Gió bắt đầu nổi lên mạnh, những đám mây đen ùn ùn kéo đến. Biển động d;;/ữ dội, những con sóng lớn liên tục vỗ vào mạn tàu. Tiếng la h;;/ét h;;/oảng l;;/oạn vang lên khi con tàu chao đảo rồi lật úp trong cơn mưa giông tầm tã. Tít hoảng sợ, chỉ kịp nghe tiếng bà ngoại h;;/ét lên: “Bám chặt vào con!” rồi một con sóng lớn ập tới, nhấn chìm tất cả. Cậu bé nhỏ bé bị c;;/uốn vào dòng nước l;;/ạnh buốt, mất phương hướng giữa biển khơi mù mịt 👇👇

Người phụ nữ đang livestream quay cảnh nhóm bạn cùng nhau đi du lịch giữa biển ở Hạ Long thì thuyền đột nhiên rung lắc dữ dội, ở buồng lái thuyền trưởng bất ngờ hét lớn… Chiếc tàu du lịch Vịnh Xanh chầm chậm lướt sóng giữa làn nước ngọc xanh biếc của vịnh Hạ Long. “Chào mọi người nhé, tụi mình đang vi vu ở Hạ Long nè!” – Một người phụ nữ khoảng ngoài ba mươi tuổi hào hứng giơ điện thoại, livestream cho bạn bè xem. Phía sau cô là nhóm bạn đang hò reo tạo dáng: “Chụp đi! Chụp đi! Trời ơi cảnh này đẹp xuất sắc luôn!” Bên kia điện thoại, mẹ cô vừa cười vừa dặn dò: “Nhớ mặc áo phao nha con, đừng ra mép thuyền quá sát đó!” “Trời đang nắng chang chang thế này mẹ lo gì!” – Cô trêu lại rồi xoay camera quay toàn cảnh biển. Nhưng đúng lúc ấy… Tàu rung lên một cái “ầm!” mạnh như có gì đ-ập vào thân. Mọi người chao đảo. Điện thoại cô gái lắc lư, khung hình chao nghiêng rồi ổn định lại. Cô hoảng hốt quay sang phía mũi tàu. Từ buồng lái, thuyền trưởng bỗng hét lớn, giọng khản đặc đầy k-inh hòa-ng: “Gió lật rồi! Tất cả vào trong!” Nhưng gió biển đang yên bỗng thốc tới như một cú giáng từ trời cao. Sóng xô đập vào mạn tàu rào rào như có ai cố tình hất tung cả con tàu nhỏ bé. Ly nhựa, nón rộng vành, điện thoại rơi văng xuống sàn. Một người đàn ông bế con nhỏ chạy vào khoang trong, vừa chạy vừa thét lên gọi tên vợ đang loay hoay gom áo phao cho cả nhóm và rồi đúng lúc này… 👇👇

Người phụ nữ đang livestream quay cảnh nhóm bạn cùng nhau đi du lịch giữa biển ở Hạ Long thì thuyền đột nhiên ru;/ng lắ;/c d-ữ d-ội Chiếc tàu du lịch Vịnh Xanh chầm chậm lướt sóng giữa làn nước ngọc xanh biếc của vịnh Hạ Long. Trên boong tàu, tiếng cười nói rộn ràng… Continue reading Người phụ nữ đang livestream quay cảnh nhóm bạn cùng nhau đi du lịch giữa biển ở Hạ Long thì thuyền đột nhiên rung lắc dữ dội, ở buồng lái thuyền trưởng bất ngờ hét lớn… Chiếc tàu du lịch Vịnh Xanh chầm chậm lướt sóng giữa làn nước ngọc xanh biếc của vịnh Hạ Long. “Chào mọi người nhé, tụi mình đang vi vu ở Hạ Long nè!” – Một người phụ nữ khoảng ngoài ba mươi tuổi hào hứng giơ điện thoại, livestream cho bạn bè xem. Phía sau cô là nhóm bạn đang hò reo tạo dáng: “Chụp đi! Chụp đi! Trời ơi cảnh này đẹp xuất sắc luôn!” Bên kia điện thoại, mẹ cô vừa cười vừa dặn dò: “Nhớ mặc áo phao nha con, đừng ra mép thuyền quá sát đó!” “Trời đang nắng chang chang thế này mẹ lo gì!” – Cô trêu lại rồi xoay camera quay toàn cảnh biển. Nhưng đúng lúc ấy… Tàu rung lên một cái “ầm!” mạnh như có gì đ-ập vào thân. Mọi người chao đảo. Điện thoại cô gái lắc lư, khung hình chao nghiêng rồi ổn định lại. Cô hoảng hốt quay sang phía mũi tàu. Từ buồng lái, thuyền trưởng bỗng hét lớn, giọng khản đặc đầy k-inh hòa-ng: “Gió lật rồi! Tất cả vào trong!” Nhưng gió biển đang yên bỗng thốc tới như một cú giáng từ trời cao. Sóng xô đập vào mạn tàu rào rào như có ai cố tình hất tung cả con tàu nhỏ bé. Ly nhựa, nón rộng vành, điện thoại rơi văng xuống sàn. Một người đàn ông bế con nhỏ chạy vào khoang trong, vừa chạy vừa thét lên gọi tên vợ đang loay hoay gom áo phao cho cả nhóm và rồi đúng lúc này… 👇👇

Ngh/ẹn lò/ng cảnh người cha già một mình bên d;;i ản;;h con cháu sau chuyến du lịch ở Hạ Long: “Tôi từng là bộ đội, chiến đấu với lính Mỹ bao năm, không sợ b-o-m đ-ạn, thế mà…” 👇

Ngh/ẹn lò/ng cảnh người cha già một mình bên d;;i ản;;h con cháu sau chuyến du lịch ở Hạ Long Bốn xe cứu thương lần lượt chở thi thể của gia đình con trai ông Chí từ Hạ Long về Hà Nội. Người đàn ông không ngờ, chuyến du lịch định mệnh đã cướp đi… Continue reading Ngh/ẹn lò/ng cảnh người cha già một mình bên d;;i ản;;h con cháu sau chuyến du lịch ở Hạ Long: “Tôi từng là bộ đội, chiến đấu với lính Mỹ bao năm, không sợ b-o-m đ-ạn, thế mà…” 👇

Ngày cưới người yêu cũ, chị mang đến cho anh một túi lớn màu đen, vừa mở ra anh run rẩy

Ngày cưới người yêu cũ, chị mang đến cho anh một túi lớn màu đen, vừa mở ra anh run rẩy Mọi người vô cùng phẫn nộ khi biết được lý do anh tuyên bố hủy hôn với vợ sắp cưới ngay tại hôn trường. Yêu nhau đến nay đã được hơn 4 năm, ai… Continue reading Ngày cưới người yêu cũ, chị mang đến cho anh một túi lớn màu đen, vừa mở ra anh run rẩy

Bão sắp về nhưng đứa con tra-i 6 t-uổi của tôi vẫn còn ở ngoài đó!!! Vào một buổi chiều cuối tháng 7 năm 2025, gia đình Nguyễn gồm ba người – ông Tâm, bà Lan và cậu con trai- 6 tuổ-i Minh – quyết định thực hiện chuyến du lịch Vịnh Hạ Long để tận hưởng kỳ nghỉ hè. Họ thuê một chiếc tàu nhỏ để khám phá những hang động tuyệt đẹp và làn nước trong xanh. Trời ban đầu quang đãng, nhưng khi tàu tiến sâu vào vịnh, một cơn bão bất ngờ ập đến. Sóng lớn nổi lên, chiếc tàu nhỏ không thể chống chọi và bắt đầu nghiêng ngả. Tất cả cố gắng giữ bình tĩnh, hướng dẫn gia đình mặc áo phao, nhưng sóng quá mạnh đã làm tàu mất kiểm soát. Chiếc tàu chìm nhanh chóng, kéo theo cả gia đình xuống nước. Dù đã cố gắng bám víu, nhưng dòng nước d-ữ tợn đã cuốn trôi họ. Sau nhiều giờ tìm kiếm, lực lượng cứu hộ chỉ tìm thấy vài món đồ cá nhân và áo phao trôi nổi trên mặt biển. Tại bờ Vịnh Hạ Long, một bàn thờ nhỏ được dựng lên với ảnh của co-n, hoa, nến và đồ chơi yêu thích của em… Đọc tiếp ở bình luận

Bão sắp về nhưng đứa con tra-i 6 t-uổi của tôi vẫn còn ở ngoài đó!!! Vào một buổi chiều cuối tháng 7 năm 2025, gia đình Nguyễn gồm ba người – ông Tâm, bà Lan và cậu con trai- 6 tuổ-i Minh – quyết định thực hiện chuyến du lịch Vịnh Hạ Long để… Continue reading Bão sắp về nhưng đứa con tra-i 6 t-uổi của tôi vẫn còn ở ngoài đó!!! Vào một buổi chiều cuối tháng 7 năm 2025, gia đình Nguyễn gồm ba người – ông Tâm, bà Lan và cậu con trai- 6 tuổ-i Minh – quyết định thực hiện chuyến du lịch Vịnh Hạ Long để tận hưởng kỳ nghỉ hè. Họ thuê một chiếc tàu nhỏ để khám phá những hang động tuyệt đẹp và làn nước trong xanh. Trời ban đầu quang đãng, nhưng khi tàu tiến sâu vào vịnh, một cơn bão bất ngờ ập đến. Sóng lớn nổi lên, chiếc tàu nhỏ không thể chống chọi và bắt đầu nghiêng ngả. Tất cả cố gắng giữ bình tĩnh, hướng dẫn gia đình mặc áo phao, nhưng sóng quá mạnh đã làm tàu mất kiểm soát. Chiếc tàu chìm nhanh chóng, kéo theo cả gia đình xuống nước. Dù đã cố gắng bám víu, nhưng dòng nước d-ữ tợn đã cuốn trôi họ. Sau nhiều giờ tìm kiếm, lực lượng cứu hộ chỉ tìm thấy vài món đồ cá nhân và áo phao trôi nổi trên mặt biển. Tại bờ Vịnh Hạ Long, một bàn thờ nhỏ được dựng lên với ảnh của co-n, hoa, nến và đồ chơi yêu thích của em… Đọc tiếp ở bình luận