Tiếng nấc giữa đêm khuya và khoảng trống không gì lấp được trong trái tim hai đứa Cô bé úp mặt vào gối, đôi vai nhỏ run lên trong tiếng nấc.Người cha ngồi lặng, bàn tay run run khẽ vuốt mái tóc con.Có lẽ, chẳng nỗi đau nào lớn bằng khi chứng kiến con mình […]
Tháng: Tháng mười một 2025
Đau lòng: Trong hơn 10 năm, người phụ nữ ở Quảng Trị lần lượt 3 lần mất con vì đuối nước, hôm qua trong cơn mưa lớn bé út bị lũ cuốn khi đi qua đoạn đường ngập, thithe được tìm thấy cách nhà khoảng 200m
Nỗi đau thấu trời xanh của người mẹ lần lượt mất 3 người con giữa mùa lũ Giữa miền quê nghèo Quảng Trị, có một người mẹ mang trong lòng nỗi đau không gì sánh nổi vì ba lần mất con vì nước lũ. Mỗi cơn mưa trút xuống, lòng chị lại quặn thắt, bởi […]
Bão Kalmaegi vào Biển Đông trưa ngày 5.11, giật cấp siêu bão
Bão Kalmaegi vào Biển Đông trưa ngày 5.11, giật cấp siêu bão Chiều nay, Trung tâm Dự báo khí tượng thủy văn quốc gia (NCHMF) vừa phát bản tin cảnh báo về cơn bão Kalmaegi. Khi vào Biển Đông bão Kalmaegi có xu hướng mạnh thêm và ảnh hưởng đến các tỉnh miền Trung. Vùng… Continue reading Bão Kalmaegi vào Biển Đông trưa ngày 5.11, giật cấp siêu bão
Hoàng Thùy Linh chính thức tuyên bố: ‘Từ giờ đừng ai gọi tôi là Vàng Anh nữa, tôi đã có cờ nhíp khác, hay hơn nhiều rồi!’ Cùng xem dưới bình luận để biết thêm chi tiết!
Hoàng Thùy Linh chính thức tuyên bố: ‘Từ giờ đừng ai gọi tôi là Vàng Anh nữa, tôi đã có cờ nhíp khác, hay hơn nhiều rồi!’ Cùng xem dưới bình luận để biết thêm chi tiết! Hoàng Thùy Linh sau những vấp ngã trong cuộc sống giờ cô đã có sự nghiệp thăng hoa.… Continue reading Hoàng Thùy Linh chính thức tuyên bố: ‘Từ giờ đừng ai gọi tôi là Vàng Anh nữa, tôi đã có cờ nhíp khác, hay hơn nhiều rồi!’ Cùng xem dưới bình luận để biết thêm chi tiết!
Hóa ra mọt gạo sợ nhất là “nó”, bỏ một ít vào túi gạo để cả năm không lo sâu mọt
Hóa ra mọt gạo sợ nhất là “nó”, bỏ một ít vào túi gạo để cả năm không lo sâu mọt Vậy làm gì nếu gạo có mọt? Cách làm thực ra rất đơn giản, bỏ một cái “này” vào trong bao gạo và để gạo dưới nắng trong nửa năm cũng không bị sâu… Continue reading Hóa ra mọt gạo sợ nhất là “nó”, bỏ một ít vào túi gạo để cả năm không lo sâu mọt
Lúc bố chồng còn sống, lương hưu và tiền nong đều đưa hết cho 2 vợ chồng tôi. Sau khi ông mất thì gia đình chồng xảy ra chuyện rất rối ren. Tổng chi phí đám của ông hết là 100 triệu, thế nhưng các anh chị chồng nằng nặc không ai chịu bỏ tiền ra. Anh chồng nói lương hưu của bố rất cao nên ngày ông còn sống cho vợ chồng tôi toàn bộ tiền lương. Thì bây giờ các em phải có trách nhiệm chi trả tiền đám cho bố. Họ nói xong thì rời khỏi nhà ngay trong đêm và ra nhà nghỉ ngủ, sáng hôm sau thì về quê luôn. Để khoản nợ 100 triệu cho vợ chồng tôi tự chịu, để rồi đến 49 ngày bố, dọn quần áo lúc còn sống của ông đem đi đ;ốt, tất cả anh em trong nhà không tin vào mắt mình…
Lúc bố chồng còn sống, lương hưu và tiền nong đều đưa hết cho 2 vợ chồng tôi. Sau khi ông mất thì gia đình chồng xảy ra chuyện rất rối ren. Tổng chi phí đám của ông hết là 100 triệu, thế nhưng các anh chị chồng nằng nặc không ai chịu bỏ tiền… Continue reading Lúc bố chồng còn sống, lương hưu và tiền nong đều đưa hết cho 2 vợ chồng tôi. Sau khi ông mất thì gia đình chồng xảy ra chuyện rất rối ren. Tổng chi phí đám của ông hết là 100 triệu, thế nhưng các anh chị chồng nằng nặc không ai chịu bỏ tiền ra. Anh chồng nói lương hưu của bố rất cao nên ngày ông còn sống cho vợ chồng tôi toàn bộ tiền lương. Thì bây giờ các em phải có trách nhiệm chi trả tiền đám cho bố. Họ nói xong thì rời khỏi nhà ngay trong đêm và ra nhà nghỉ ngủ, sáng hôm sau thì về quê luôn. Để khoản nợ 100 triệu cho vợ chồng tôi tự chịu, để rồi đến 49 ngày bố, dọn quần áo lúc còn sống của ông đem đi đ;ốt, tất cả anh em trong nhà không tin vào mắt mình…
Cả nước hướng về Hà Nội: Trời ơi quá kinhkhung, chia buồn với những bà con đã mua phải gạo này
Cả nước hướng về Hà Nội: Trời ơi quá kinhkhung, chia buồn với những bà con đã mua phải gạo này Hà NộiHai chủ cửa hàng mua gạo rẻ về đóng gói vào bao bì giả nhãn hiệu “ST 25 Lúa – Tôm nhãn hiệu Gạo Ông Cua”, bán với giá cao cấp hai lần… Continue reading Cả nước hướng về Hà Nội: Trời ơi quá kinhkhung, chia buồn với những bà con đã mua phải gạo này
Lỡ một lần với ‘phi công trẻ’, chị ám ảnh sống trong sợ hãi cả đời vì trai lạ đã làm một việc không thể tưởng này, ép chị cả đời chẳng dám bỏ đi.
Lỡ một lần với ‘phi công trẻ’, chị ám ảnh sống trong sợ hãi cả đời vì trai lạ đã làm một việc không thể tưởng này, ép chị cả đời chẳng dám bỏ đi. Chị định kết thúc mối quan hệ mập mờ này nhưng không ngờ chàng trai kia lại mang bằng chứng… Continue reading Lỡ một lần với ‘phi công trẻ’, chị ám ảnh sống trong sợ hãi cả đời vì trai lạ đã làm một việc không thể tưởng này, ép chị cả đời chẳng dám bỏ đi.
Quý tử của Thanh Đoàn là “bản sao hoàn hảo” của Hà Trí Quang
Bé Ka Ka được nhận xét là “bản sao hoàn hảo” của Hà Trí Quang, trong khi đó bé Muội Muội thừa hưởng tính cách lanh lợi, năng động của Thanh Đoàn. Mới đây, Thanh Đoàn đã chia sẻ lên Facebook cá nhân khoảnh khắc đang ở bên con trai – bé Ka Ka. Bạn… Continue reading Quý tử của Thanh Đoàn là “bản sao hoàn hảo” của Hà Trí Quang
Ngày cưới đã chọn rồi, thiệp cũng đã phát… Vậy mà hai con lại… Thôn Tân Hòa những ngày đầu hè vốn náo nhiệt, giờ bỗng trầm lặng đến lạ. Hàng rào nhà ông Hữu vừa treo lên tấm phông cưới, in hình một đôi trai gái cười rạng rỡ. Chú rể tên Khánh, cô dâu tên Vy — hai cái tên từng là niềm tự hào của cả xóm vì hiền lành, chăm chỉ, và thương yêu nhau từ thuở học trò. Khánh là con út trong gia đình làm nông, học hết lớp 12 thì đi làm phụ hồ, tích cóp từng đồng để đỡ đần cha mẹ. Vy là cháu gái duy nhất của bà Ba, sống với bà từ nhỏ, vừa đi học, vừa phụ bán quán nước đầu xóm. Hai người yêu nhau 5 năm, trải qua đủ vui buồn, từng đồng bạc tiết kiệm đều gom góp cho một đám cưới “tuy đơn sơ nhưng đàng hoàng”. Thiệp hồng đã in. Váy cưới cũng đã thuê. Ngày lành đã chọn – 15 tháng sau. Chiều thứ bảy, cả hai rủ nhau cùng nhóm bạn thân đi dã ngoại ở hồ nước cách nhà khoảng 3 cây số. Chụp vài tấm ảnh kỷ niệm, nướng đồ ăn, cười nói rộn rã. Trời nắng đẹp, nước hồ trong vắt, Khánh và Vy xuống chơi gần bờ, vẫy tay gọi mọi người xuống cùng. Không ai ngờ… sau tiếng cười, là khoảnh khắc im lặng đến đá/ng s/ợ. Chỉ vài phút sau, cả nhóm ho/ảng lo/ạn vì không thấy hai người đâu. Họ nhảy xuống tìm kiếm, gọi tên liên tục… nhưng đáp lại chỉ là tiếng gió. Khi người dân xung quanh nghe tin kéo đến, ai cũng bà/ng ho/àng. Lực lượng cứu hộ vào cuộc. Và rồi… tin dữ được xác nhận. Tối hôm đó, căn nhà ông Hữu không ai ngủ. Chiếc bàn đặt giữa sân, vẫn còn hộp thiệp cưới chưa gửi hết. Trên tường, ảnh cưới của đôi trẻ vẫn còn treo nghiêng, chưa kịp đóng khung. Bà Ba – người nuôi Vy từ nhỏ – ngồi thẫn thờ cạnh bộ váy cưới, nước mắt rơi xuống từng lớp vải trắng: “Nó bảo con mặc thử, mà bà cứ cười nói để sát ngày rồi mặc cho may mắn… Giờ con đi đâu mà bà chưa kịp thấy con mặc một lần…” Sáng hôm sau, gia đình hai bên làm một việc khiến ai chứng kiến cũng phải nghẹn lòng…………………….ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN 👇 👇
Ngày cưới đã chọn rồi, thiệp cũng đã phát… Vậy mà hai con lại… Thôn Tân Hòa những ngày đầu hè vốn náo nhiệt, giờ bỗng trầm lặng đến lạ. Hàng rào nhà ông Hữu vừa treo lên tấm phông cưới, in hình một đôi trai gái cười rạng rỡ. Chú rể tên Khánh, cô… Continue reading Ngày cưới đã chọn rồi, thiệp cũng đã phát… Vậy mà hai con lại… Thôn Tân Hòa những ngày đầu hè vốn náo nhiệt, giờ bỗng trầm lặng đến lạ. Hàng rào nhà ông Hữu vừa treo lên tấm phông cưới, in hình một đôi trai gái cười rạng rỡ. Chú rể tên Khánh, cô dâu tên Vy — hai cái tên từng là niềm tự hào của cả xóm vì hiền lành, chăm chỉ, và thương yêu nhau từ thuở học trò. Khánh là con út trong gia đình làm nông, học hết lớp 12 thì đi làm phụ hồ, tích cóp từng đồng để đỡ đần cha mẹ. Vy là cháu gái duy nhất của bà Ba, sống với bà từ nhỏ, vừa đi học, vừa phụ bán quán nước đầu xóm. Hai người yêu nhau 5 năm, trải qua đủ vui buồn, từng đồng bạc tiết kiệm đều gom góp cho một đám cưới “tuy đơn sơ nhưng đàng hoàng”. Thiệp hồng đã in. Váy cưới cũng đã thuê. Ngày lành đã chọn – 15 tháng sau. Chiều thứ bảy, cả hai rủ nhau cùng nhóm bạn thân đi dã ngoại ở hồ nước cách nhà khoảng 3 cây số. Chụp vài tấm ảnh kỷ niệm, nướng đồ ăn, cười nói rộn rã. Trời nắng đẹp, nước hồ trong vắt, Khánh và Vy xuống chơi gần bờ, vẫy tay gọi mọi người xuống cùng. Không ai ngờ… sau tiếng cười, là khoảnh khắc im lặng đến đá/ng s/ợ. Chỉ vài phút sau, cả nhóm ho/ảng lo/ạn vì không thấy hai người đâu. Họ nhảy xuống tìm kiếm, gọi tên liên tục… nhưng đáp lại chỉ là tiếng gió. Khi người dân xung quanh nghe tin kéo đến, ai cũng bà/ng ho/àng. Lực lượng cứu hộ vào cuộc. Và rồi… tin dữ được xác nhận. Tối hôm đó, căn nhà ông Hữu không ai ngủ. Chiếc bàn đặt giữa sân, vẫn còn hộp thiệp cưới chưa gửi hết. Trên tường, ảnh cưới của đôi trẻ vẫn còn treo nghiêng, chưa kịp đóng khung. Bà Ba – người nuôi Vy từ nhỏ – ngồi thẫn thờ cạnh bộ váy cưới, nước mắt rơi xuống từng lớp vải trắng: “Nó bảo con mặc thử, mà bà cứ cười nói để sát ngày rồi mặc cho may mắn… Giờ con đi đâu mà bà chưa kịp thấy con mặc một lần…” Sáng hôm sau, gia đình hai bên làm một việc khiến ai chứng kiến cũng phải nghẹn lòng…………………….ĐỌC TIẾP DƯỚI BÌNH LUẬN 👇 👇