Chở trẻ em trên 6 tuổi phía trước xe máy có thể bị phạt tới 14 triệu đồng Theo quy định, người lái xe máy chỉ được phép chở trẻ em dưới 6 tuổi ngồi phía trước xe máy. Việc chở trẻ em từ 6 tuổi trở lên ngồi phía trước là hành vi vi… Continue reading Chở trẻ em trên 6 tuổi phía trước xe máy có thể bị ph:ạt tới 14 triệu đồng 👇
Tháng: Tháng mười một 2025
Miếng bánh ăn vội mà ngon đến nghẹn: Những chiếc bánh chưng, bánh tét đậm nghĩa tình đồng bào
Miếng bánh ăn vội mà ngon đến nghẹn: Những chiếc bánh chưng, bánh tét đậm nghĩa tình đồng bào Hàng ngàn chiếc bánh chưng, bánh tét từ khắp cả nước, dù giản dị, đã trở thành biểu tượng của tình người và hy vọng, tiếp sức cho bà con miền Trung vượt qua những ngày… Continue reading Miếng bánh ăn vội mà ngon đến nghẹn: Những chiếc bánh chưng, bánh tét đậm nghĩa tình đồng bào
Áp thấp nhiệt đới mạnh lên thành bão👇
Áp thấp nhiệt đới mạnh lên thành bão Tối 25/11, áp thấp nhiệt đới ở miền Trung Philippines đã mạnh lên thành bão, khoảng 2-3 giờ tới vào Biển Đông trở thành cơn bão thứ 15. Trung tâm Dự báo Khí tượng Thủy văn quốc gia cho biết lúc 19h hôm nay, tâm bão trên… Continue reading Áp thấp nhiệt đới mạnh lên thành bão👇
Bệnh viện Đa khoa tỉnh Hà Tĩnh Cứu sống bệnh nhân ngừng tim 30 phút ở Hà Tĩnh
Cứu sống bệnh nhân ngừng tim 30 phút ở Hà Tĩnh (Baohatinh.vn) – Nhờ quy trình xử lý thần tốc và ứng dụng các kỹ thuật hiện đại, các bác sỹ Bệnh viện Đa khoa tỉnh Hà Tĩnh vừa cứu sống bệnh nhân ngừng tim 30 phút do nhồi máu cơ tim cấp. Các bác… Continue reading Bệnh viện Đa khoa tỉnh Hà Tĩnh Cứu sống bệnh nhân ngừng tim 30 phút ở Hà Tĩnh
Ông Phạm Nhật Vượng lần đầu vào top 100 người giàu nhất thế giới
Ông Phạm Nhật Vượng lần đầu vào top 100 người giàu nhất thế giới Ông Phạm Nhật Vượng sở hữu 22,5 tỷ USD, xếp thứ 100 trong danh sách người giàu nhất thế giới của Forbes, khi cổ phiếu Vingroup sáng nay tăng mạnh. Cổ phiếu Vingroup (VIC) sáng 25/11 nối dài chuỗi tăng 7… Continue reading Ông Phạm Nhật Vượng lần đầu vào top 100 người giàu nhất thế giới
Bộ Công an đề xuất bỏ bài thi mô phỏng trong sát hạch giấy phép lái xe
Bộ Công an đề xuất bỏ bài thi mô phỏng trong sát hạch giấy phép lái xe Tại dự thảo Thông tư quy định sát hạch cấp giấy phép lái xe; cấp, sử dụng giấy phép lái xe quốc tế, Bộ Công an đề xuất bỏ bài thi mô phỏng các tình huống giao thông… Continue reading Bộ Công an đề xuất bỏ bài thi mô phỏng trong sát hạch giấy phép lái xe
Vợ ông Mạnh – chủ trang trại gà dọa cắt nước của mụ già đanh đá nhất xóm vì nhà nó vì quỵt nợ, ai ngờ đêm đó cứ thấy gà bay phành phạch liên tục, sáng hôm sau cả nhà ông Mạnh khóc quỵ trước cửa chuồng gà chết la liệt, xem máng thức ăn thì tái mặt phát hiện ra… Vợ ông Mạnh – bà Hường – nóng m;/áu vì mụ già đanh đá nhà cuối xóm nợ tiền cám gà cả nửa năm vẫn không chịu trả, còn vênh mặt thách: “Thích thì cắt nước đi, xem ai sợ ai!” Bà Hường tức điên, đứng giữa sân chỉ thẳng mặt mụ đó: “Tối nay tôi khoá đồng nước nhà bà luôn, cho biết thế nào là đời!” Cả xóm nghe ầm lên, ai cũng nghĩ mai lại kéo nhau ra họp hoà giải như mọi lần. Nhưng đêm đó… mọi thứ bắt đầu lạ. Nửa đêm – chuồng gà náo loạn Gà trong trang trại của ông Mạnh – gần hai nghìn con – bỗng náo loạn như có người phá. Cả nhà bật dậy mở đèn pin chạy ra xem thì thấy: Gà bay tán loạn khỏi chuồng Con đậu trên xà, con kêu rít lên Một vài con lao vào tường như hoảng loạn Ông Mạnh tưởng trăn hay mèo hoang vào chuồng, vác đèn soi từng góc nhưng không phát hiện gì. Đến hơn 2 giờ sáng, gà mới bắt đầu yên lại. Cả nhà nghĩ chỉ là chuyện lạ một đêm. Sáng hôm sau – cú sốc 5 giờ sáng, ông Mạnh mở chuồng cho gà ăn thì rụng rời tay chân. Hơn một nửa số gà – cả trống lẫn mái – nằm im bất động, cổ nghoẹo, chân co quắp, không tiếng kêu. Bà Hường ngã quỵ ngay trước cửa chuồng Con gái gào khóc như điên Ông Mạnh run rẩy, mặt tái mét Gà ch;/ết la liệt ngay trước ngày xuất bán – mất trắng cả trăm triệu. Ông Mạnh hoảng loạn gọi thú y. Kiểm tra đến máng thức ăn thì bà vợ ông bủn rủn cả tay chân biết được… 👇👇
Vợ ông Mạnh – chủ trang trại gà dọa cắt nước của mụ già đanh đá nhất xóm vì nhà nó vì quỵt nợ, ai ngờ đêm đó cứ thấy gà bay phành phạch liên tục Vợ ông Mạnh – bà Hường – nóng máu vì mụ già đanh đá nhà cuối xóm nợ tiền… Continue reading Vợ ông Mạnh – chủ trang trại gà dọa cắt nước của mụ già đanh đá nhất xóm vì nhà nó vì quỵt nợ, ai ngờ đêm đó cứ thấy gà bay phành phạch liên tục, sáng hôm sau cả nhà ông Mạnh khóc quỵ trước cửa chuồng gà chết la liệt, xem máng thức ăn thì tái mặt phát hiện ra… Vợ ông Mạnh – bà Hường – nóng m;/áu vì mụ già đanh đá nhà cuối xóm nợ tiền cám gà cả nửa năm vẫn không chịu trả, còn vênh mặt thách: “Thích thì cắt nước đi, xem ai sợ ai!” Bà Hường tức điên, đứng giữa sân chỉ thẳng mặt mụ đó: “Tối nay tôi khoá đồng nước nhà bà luôn, cho biết thế nào là đời!” Cả xóm nghe ầm lên, ai cũng nghĩ mai lại kéo nhau ra họp hoà giải như mọi lần. Nhưng đêm đó… mọi thứ bắt đầu lạ. Nửa đêm – chuồng gà náo loạn Gà trong trang trại của ông Mạnh – gần hai nghìn con – bỗng náo loạn như có người phá. Cả nhà bật dậy mở đèn pin chạy ra xem thì thấy: Gà bay tán loạn khỏi chuồng Con đậu trên xà, con kêu rít lên Một vài con lao vào tường như hoảng loạn Ông Mạnh tưởng trăn hay mèo hoang vào chuồng, vác đèn soi từng góc nhưng không phát hiện gì. Đến hơn 2 giờ sáng, gà mới bắt đầu yên lại. Cả nhà nghĩ chỉ là chuyện lạ một đêm. Sáng hôm sau – cú sốc 5 giờ sáng, ông Mạnh mở chuồng cho gà ăn thì rụng rời tay chân. Hơn một nửa số gà – cả trống lẫn mái – nằm im bất động, cổ nghoẹo, chân co quắp, không tiếng kêu. Bà Hường ngã quỵ ngay trước cửa chuồng Con gái gào khóc như điên Ông Mạnh run rẩy, mặt tái mét Gà ch;/ết la liệt ngay trước ngày xuất bán – mất trắng cả trăm triệu. Ông Mạnh hoảng loạn gọi thú y. Kiểm tra đến máng thức ăn thì bà vợ ông bủn rủn cả tay chân biết được… 👇👇
Trong buổi họp thôn, ông chủ trại heo giàu nhất xã đập bàn chửi lão thầy cúng “ăn nói láo”, sáng hôm sau cả dãy chuồng 300 con heo đồng loạt nằm im chet cứng đờ, đến lúc 2 vợ chồng khóc lóc mở camera ra xem thì… Trong buổi họp thôn, ai cũng sững người khi ông Tự – chủ trại heo lớn nhất xã, đập bàn quát ầm trước mặt lão thầy cúng: “Ông phán bừa hù dân à? Nhà tôi chăn 300 con, chưa từng dịch, chưa từng chế;/t một con. Đừng ăn nói nhảm dọa kiếm tiền!” Lão thầy cúng chỉ thở dài, mắt nhìn xa xăm: “Tôi nhắc ông vì chuồng heo phía Đông. Qua được đêm nay thì bình yên, còn không… đừng trách tôi không nói trước.” Cả hội trường xôn xao, người tin người cười. Ông Tự thì gạt phắt, phẩy tay: “Tin cái thứ â;/m với d–ương, heo nhà tôi tiêm phòng đầy đủ, ông đừng làm trò!” Ai ngờ… Sáng hôm sau – 5h12 Vợ ông Tự mở cửa chuồng heo đầu tiên, định cho ăn. Rồi bà khụy xuống tại chỗ. 300 con nằm im, cứng đờ, không một tiếng kêu, tư thế giống hệt nhau: đầu quay về đúng một hướng – phía Đông. Bà Tự run run gọi chồng: “Ông ơi… heo ch;/ết hết rồi…” Hai vợ chồng đổ sập xuống giữa nền xi măng, khóc không thành tiếng. Không thấy đấu hiệu bị bệnh, không có dấu đổ thuốc, thức ăn còn nguyên. Ông Tự hoảng loạn: “Mở camera! Mở camera ra xem đêm qua có ai phá!” Bấm lại từ 23h đêm… Màn hình ban đầu bình thường. Heo ngủ, quạt quay, đèn sáng. 23h41 – một bóng đen xuất hiện ở góc chuồng, đứng im, không có hình dạng rõ, nhưng… camera không nhận dạng được cơ thể người 23h43 – đèn toàn chuồng nhấp nháy, heo bật dậy đồng loạt, nhưng không chạy – mà đứng nghiêng đầu nhìn về phía bóng đen. 23h45 – bóng đen giơ tay phải, và… 300 con heo đồng loạt… Rồi camera mờ dần như bị che sương. Nhưng đoạn rợn nhất… Là lúc camera tự zoom vào một điểm trong bóng tối phía cuối chuồng, nơi không có cửa, không có lối ra. Ngón tay của người đàn ông lạ gõ ba cái rất chậm vào mặt camera. Cốc… cốc… cốc. Ai mà ngờ được người đó lại là 👇👇
Trong buổi họp thôn, ông chủ trại heo giàu nhất xã đập bàn chửi lão thầy cúng “ăn nói láo”, sáng hôm sau cả dãy chuồng 300 con heo đồng loạt nằm im chet cứng đờ “Ông phán bừa hù dân à? Nhà tôi chăn 300 con, chưa từng dịch, chưa từng chết một con.… Continue reading Trong buổi họp thôn, ông chủ trại heo giàu nhất xã đập bàn chửi lão thầy cúng “ăn nói láo”, sáng hôm sau cả dãy chuồng 300 con heo đồng loạt nằm im chet cứng đờ, đến lúc 2 vợ chồng khóc lóc mở camera ra xem thì… Trong buổi họp thôn, ai cũng sững người khi ông Tự – chủ trại heo lớn nhất xã, đập bàn quát ầm trước mặt lão thầy cúng: “Ông phán bừa hù dân à? Nhà tôi chăn 300 con, chưa từng dịch, chưa từng chế;/t một con. Đừng ăn nói nhảm dọa kiếm tiền!” Lão thầy cúng chỉ thở dài, mắt nhìn xa xăm: “Tôi nhắc ông vì chuồng heo phía Đông. Qua được đêm nay thì bình yên, còn không… đừng trách tôi không nói trước.” Cả hội trường xôn xao, người tin người cười. Ông Tự thì gạt phắt, phẩy tay: “Tin cái thứ â;/m với d–ương, heo nhà tôi tiêm phòng đầy đủ, ông đừng làm trò!” Ai ngờ… Sáng hôm sau – 5h12 Vợ ông Tự mở cửa chuồng heo đầu tiên, định cho ăn. Rồi bà khụy xuống tại chỗ. 300 con nằm im, cứng đờ, không một tiếng kêu, tư thế giống hệt nhau: đầu quay về đúng một hướng – phía Đông. Bà Tự run run gọi chồng: “Ông ơi… heo ch;/ết hết rồi…” Hai vợ chồng đổ sập xuống giữa nền xi măng, khóc không thành tiếng. Không thấy đấu hiệu bị bệnh, không có dấu đổ thuốc, thức ăn còn nguyên. Ông Tự hoảng loạn: “Mở camera! Mở camera ra xem đêm qua có ai phá!” Bấm lại từ 23h đêm… Màn hình ban đầu bình thường. Heo ngủ, quạt quay, đèn sáng. 23h41 – một bóng đen xuất hiện ở góc chuồng, đứng im, không có hình dạng rõ, nhưng… camera không nhận dạng được cơ thể người 23h43 – đèn toàn chuồng nhấp nháy, heo bật dậy đồng loạt, nhưng không chạy – mà đứng nghiêng đầu nhìn về phía bóng đen. 23h45 – bóng đen giơ tay phải, và… 300 con heo đồng loạt… Rồi camera mờ dần như bị che sương. Nhưng đoạn rợn nhất… Là lúc camera tự zoom vào một điểm trong bóng tối phía cuối chuồng, nơi không có cửa, không có lối ra. Ngón tay của người đàn ông lạ gõ ba cái rất chậm vào mặt camera. Cốc… cốc… cốc. Ai mà ngờ được người đó lại là 👇👇
Hàng xóm sát vách trả giá con cá rồng 100 triệu nhưng anh Minh nhất quyết không chịu bán, sáng hôm sau, con cá rồng đỏ nuôi 12 năm trong phòng khách bỗng nhảy lên đập vào kính rồi chết nổi, 2 vợ chồng sôi m;/áu tiếc đứt ruột, ai mà ngờ đêm qua ở ngoài phòng khách đã… Hàng xóm sát vách trả 100 triệu cho con cá rồng đỏ, anh Minh nhất quyết không bán. Đó là con cá anh nuôi 12 năm, từ lúc nó chỉ hơn gang tay đến khi vảy đỏ như than hồng, giá trị không chỉ nằm ở tiền – mà là công sức, danh dự và niềm tự hào của cả gia đình. Ai ngờ sáng hôm sau, đang chuẩn bị đi làm, hai vợ chồng nghe “BỐP!” một tiếng nặng nề vang lên từ phòng khách. Chạy ra thì thấy con cá rồng lao thẳng lên đập đầu vào kính, rồi trôi nổi bụng trắng trên mặt nước. Túm lưới vớt lên, anh Minh ngồi sụp xuống, run bần bật. Vợ anh khóc nấc: “Trời ơi! Mười mấy năm trời… mất trắng hết rồi!” Anh Minh đỏ mắt, tức đến nghẹn họng. Hôm qua còn từ chối 100 triệu, hôm nay giá trị bằng con số 0. Họ cứ nghĩ cá bị bệnh hay giật mình, nhưng đến khi mở camera phòng khách để xem lại diễn biến trong đêm, cả hai cứng người, mặt tái mét. Từ ngoài cửa sổ sát vách lách người vào, động tác nhanh gọn như đã quen. Hàng xóm – ông Tài – bước vào, tay cầm một vật dài, lóng lánh ánh kim. Ông ta đến sát bể… Dừng lại đúng 5 giây… Tiếp đó ông rút từ túi ra một chai rượu nhỏ, đổ thứ nước gì đó xuống cạnh lọc và lẩm bẩm, ai cũng tưởng chính là lão hàng xóm đêm qua nhưng đâu có ngờ… 👇👇
Hàng xóm sát vách trả giá con cá rồng 100 triệu nhưng anh Minh nhất quyết không chịu bán, sáng hôm sau, con cá rồng đỏ nuôi 12 năm trong phòng khách bỗng nhảy lên đập vào kính rồi chết nổi Hàng xóm sát vách trả 100 triệu cho con cá rồng đỏ, anh Minh… Continue reading Hàng xóm sát vách trả giá con cá rồng 100 triệu nhưng anh Minh nhất quyết không chịu bán, sáng hôm sau, con cá rồng đỏ nuôi 12 năm trong phòng khách bỗng nhảy lên đập vào kính rồi chết nổi, 2 vợ chồng sôi m;/áu tiếc đứt ruột, ai mà ngờ đêm qua ở ngoài phòng khách đã… Hàng xóm sát vách trả 100 triệu cho con cá rồng đỏ, anh Minh nhất quyết không bán. Đó là con cá anh nuôi 12 năm, từ lúc nó chỉ hơn gang tay đến khi vảy đỏ như than hồng, giá trị không chỉ nằm ở tiền – mà là công sức, danh dự và niềm tự hào của cả gia đình. Ai ngờ sáng hôm sau, đang chuẩn bị đi làm, hai vợ chồng nghe “BỐP!” một tiếng nặng nề vang lên từ phòng khách. Chạy ra thì thấy con cá rồng lao thẳng lên đập đầu vào kính, rồi trôi nổi bụng trắng trên mặt nước. Túm lưới vớt lên, anh Minh ngồi sụp xuống, run bần bật. Vợ anh khóc nấc: “Trời ơi! Mười mấy năm trời… mất trắng hết rồi!” Anh Minh đỏ mắt, tức đến nghẹn họng. Hôm qua còn từ chối 100 triệu, hôm nay giá trị bằng con số 0. Họ cứ nghĩ cá bị bệnh hay giật mình, nhưng đến khi mở camera phòng khách để xem lại diễn biến trong đêm, cả hai cứng người, mặt tái mét. Từ ngoài cửa sổ sát vách lách người vào, động tác nhanh gọn như đã quen. Hàng xóm – ông Tài – bước vào, tay cầm một vật dài, lóng lánh ánh kim. Ông ta đến sát bể… Dừng lại đúng 5 giây… Tiếp đó ông rút từ túi ra một chai rượu nhỏ, đổ thứ nước gì đó xuống cạnh lọc và lẩm bẩm, ai cũng tưởng chính là lão hàng xóm đêm qua nhưng đâu có ngờ… 👇👇
Chồng sống thực vật ăn ngủ 1 chỗ đã 10 năm nay, tôi hầu hạ chẳng kêu lấy nửa lời, vậy mà hôm rồi về quê giỗ ông tôi lên sớm dự kiến 1 ngày, vừa vào đến phóng khách đã thấy tiếng ú ớ, lao thẳng vào phòng ngủ thì phát hiện ra lão chồng không hề… Chồng tôi nằm một chỗ 10 năm trời, t;/ai nạ–n giao thông khiến não tổ-n thương, sống thực vật – mọi thứ từ tắm rửa, thay quần áo, xoay người đến cho ăn, đều một tay tôi lo. Tôi chưa từng kêu một câu, chẳng bỏ đi, dù nhiều người khuyên: “Thôi, còn trẻ thì làm lại cuộc đời đi.” Nhưng tôi tin: người còn đó, tình còn đó. Hôm rồi về quê giỗ ông nội, tôi vội lên sớm hơn dự kiến một ngày vì nhớ nhà, nhớ chồng. Vừa mở cửa bước vào phòng khách, tôi nghe tiếng ú ớ phát ra từ phòng ngủ của anh. Tim tôi đập thình thịch. Tôi nghĩ anh bị nghẹn, khó thở, hay lên cơn co giật như mấy lần trước. Tôi quăng luôn túi đồ, lao thẳng vào phòng… Rồi tôi đứng ch;/ết lặng. Không có cảnh anh mấp máy như tai biến, không hề run giật. Chồng tôi đang… ngồi dậy. Tôi tưởng mình nghe nhầm. Chồng tôi – người đã nằm một chỗ sống thực vật suốt 10 năm trời, ăn uống qua ống, không mở mắt, không phản ứng – đang phát ra âm thanh ú ớ trong phòng ngủ. Tôi chạy thẳng vào với trái tim thắt lại vì lo lắng, nào ngờ… Tôi đứng chết lặng ngay cửa. Trên giường, “ông chồng thực vật” của tôi đang ngồi dậy bình thường, tay ôm chặt một cô gái ngồi trên xe lăn, mặt áp sát vào nhau, hôn thắm thiết. Còn tôi – người hầu hạ lau rửa từng giọt, xoay mình từng đêm, bón từng thìa cháo suốt 10 năm – đứng đó như hóa đá. Tôi hét lên: “Anh… anh bị liệt mà!?” Cô gái trên xe lăn giật mình quay lại, tay run run, còn chồng tôi – người lẽ ra không cử động nổi – đẩy tôi ra và gào ú ớ mấy tiếng rồi… nói rõ từng chữ lật mặt đến mức ki;/nh khủ–ng… 👇👇
Chồng sống thực vật ăn ngủ 1 chỗ đã 10 năm nay, tôi hầu hạ chẳng kêu lấy nửa lời, vậy mà hôm rồi về quê giỗ ông tôi lên sớm dự kiến 1 ngày Chồng tôi nằm một chỗ 10 năm trời, tai nạn giao thông khiến não tổn thương, sống thực vật – mọi… Continue reading Chồng sống thực vật ăn ngủ 1 chỗ đã 10 năm nay, tôi hầu hạ chẳng kêu lấy nửa lời, vậy mà hôm rồi về quê giỗ ông tôi lên sớm dự kiến 1 ngày, vừa vào đến phóng khách đã thấy tiếng ú ớ, lao thẳng vào phòng ngủ thì phát hiện ra lão chồng không hề… Chồng tôi nằm một chỗ 10 năm trời, t;/ai nạ–n giao thông khiến não tổ-n thương, sống thực vật – mọi thứ từ tắm rửa, thay quần áo, xoay người đến cho ăn, đều một tay tôi lo. Tôi chưa từng kêu một câu, chẳng bỏ đi, dù nhiều người khuyên: “Thôi, còn trẻ thì làm lại cuộc đời đi.” Nhưng tôi tin: người còn đó, tình còn đó. Hôm rồi về quê giỗ ông nội, tôi vội lên sớm hơn dự kiến một ngày vì nhớ nhà, nhớ chồng. Vừa mở cửa bước vào phòng khách, tôi nghe tiếng ú ớ phát ra từ phòng ngủ của anh. Tim tôi đập thình thịch. Tôi nghĩ anh bị nghẹn, khó thở, hay lên cơn co giật như mấy lần trước. Tôi quăng luôn túi đồ, lao thẳng vào phòng… Rồi tôi đứng ch;/ết lặng. Không có cảnh anh mấp máy như tai biến, không hề run giật. Chồng tôi đang… ngồi dậy. Tôi tưởng mình nghe nhầm. Chồng tôi – người đã nằm một chỗ sống thực vật suốt 10 năm trời, ăn uống qua ống, không mở mắt, không phản ứng – đang phát ra âm thanh ú ớ trong phòng ngủ. Tôi chạy thẳng vào với trái tim thắt lại vì lo lắng, nào ngờ… Tôi đứng chết lặng ngay cửa. Trên giường, “ông chồng thực vật” của tôi đang ngồi dậy bình thường, tay ôm chặt một cô gái ngồi trên xe lăn, mặt áp sát vào nhau, hôn thắm thiết. Còn tôi – người hầu hạ lau rửa từng giọt, xoay mình từng đêm, bón từng thìa cháo suốt 10 năm – đứng đó như hóa đá. Tôi hét lên: “Anh… anh bị liệt mà!?” Cô gái trên xe lăn giật mình quay lại, tay run run, còn chồng tôi – người lẽ ra không cử động nổi – đẩy tôi ra và gào ú ớ mấy tiếng rồi… nói rõ từng chữ lật mặt đến mức ki;/nh khủ–ng… 👇👇