Nhất định phải trồng rau mùi ta trong nhà, dù nhà chật hẹp cỡ nào sẽ có được công dụng thần kì này

Nhất định phải trồng rau mùi ta trong nhà, dù nhà chật hẹp cỡ nào sẽ có được công dụng thần kì này Rau mùi có rất nhiều tác dụng tốt cho sức khỏe. Rau mùi được ví như “kho dinh dưỡng” Rau mùi vốn là loài thực vật có nguồn gốc từ vùng Tây… Continue reading Nhất định phải trồng rau mùi ta trong nhà, dù nhà chật hẹp cỡ nào sẽ có được công dụng thần kì này

Vợ phát hiện ra chồng ngo;/ại tìn/h với bạn thân, nhưng cô vờ như không biết gì suốt 2 năm, đợi đến sinh nhật lần thứ 30 của anh, món quà cô tặng khiến cả chồng và nhân tì;/nh bẽ mặt cúi đầu bỏ chạy trước cả phòng tiệc… Hai năm trước, An phát hiện chồng – Huy – ngo;/ại tìn/h với chính người bạn thân nhất của cô, Mai. Cú s;/ốc như một nhát d;/ao đâm thẳng vào tim, nhưng An không gào thét, không nổi đi;;ên, cũng không rời đi. Cô cười, gói nỗi đau lại, giấu vào sâu trong đáy lòng. Từ đó, An trở thành người vợ hoàn hảo trong mắt Huy – nhẹ nhàng, chu đáo, không một lời cằn nhằn. Cô vẫn đi cà phê với Mai, vẫn mỉm cười khi nghe cô bạn kể chuyện… “một gã đàn ông b;/í m//ật nhưng cuồng si”. An lặng im, để họ diễn, và cô âm thầm chuẩn bị cho một sân khấu lớn hơn. Rồi sinh nhật lần thứ 30 của Huy đến. An tổ chức cho anh một buổi tiệc long trọng trong một nhà hàng sang trọng, với đầy đủ bạn bè, người thân, đồng nghiệp. Cô mặc một chiếc váy đen ôm sát, kiêu hãnh và rực rỡ như chưa từng có vết nứt trong đời sống hôn nhân. Khi tiệc lên đến cao trào, MC mời An lên sân khấu để trao món quà đặc biệt dành tặng chồng. Cô cầm micro, nở nụ cười dịu dàng, ánh mắt long lanh như thể sắp rơi nước mắt vì hạnh phúc. – “Em có một đoạn thứ muốn tặng anh” Đèn tắt. Màn chiếu bật sáng. Nhưng thay vì hình ảnh kỷ niệm, là chuỗi những đoạn ghi hình l;/én… Căn phòng chết lặng. Huy tái mặt, Mai cứng đờ, cô nhân tìn/h che mặt bỏ chạy An bước xuống, cầm chiếc phong bì tuyên bố thẳng… 👇

Vợ phát hiện ra chồng ngo;/ại t;/ình với bạn thân, nhưng cô vờ như không biết gì suốt 2 năm Hai năm trước, An phát hiện chồng – Huy – ngoại tình với chính người bạn thân nhất của cô, Mai. Cú sốc như một nhát dao đâm thẳng vào tim, nhưng An không gào… Continue reading Vợ phát hiện ra chồng ngo;/ại tìn/h với bạn thân, nhưng cô vờ như không biết gì suốt 2 năm, đợi đến sinh nhật lần thứ 30 của anh, món quà cô tặng khiến cả chồng và nhân tì;/nh bẽ mặt cúi đầu bỏ chạy trước cả phòng tiệc… Hai năm trước, An phát hiện chồng – Huy – ngo;/ại tìn/h với chính người bạn thân nhất của cô, Mai. Cú s;/ốc như một nhát d;/ao đâm thẳng vào tim, nhưng An không gào thét, không nổi đi;;ên, cũng không rời đi. Cô cười, gói nỗi đau lại, giấu vào sâu trong đáy lòng. Từ đó, An trở thành người vợ hoàn hảo trong mắt Huy – nhẹ nhàng, chu đáo, không một lời cằn nhằn. Cô vẫn đi cà phê với Mai, vẫn mỉm cười khi nghe cô bạn kể chuyện… “một gã đàn ông b;/í m//ật nhưng cuồng si”. An lặng im, để họ diễn, và cô âm thầm chuẩn bị cho một sân khấu lớn hơn. Rồi sinh nhật lần thứ 30 của Huy đến. An tổ chức cho anh một buổi tiệc long trọng trong một nhà hàng sang trọng, với đầy đủ bạn bè, người thân, đồng nghiệp. Cô mặc một chiếc váy đen ôm sát, kiêu hãnh và rực rỡ như chưa từng có vết nứt trong đời sống hôn nhân. Khi tiệc lên đến cao trào, MC mời An lên sân khấu để trao món quà đặc biệt dành tặng chồng. Cô cầm micro, nở nụ cười dịu dàng, ánh mắt long lanh như thể sắp rơi nước mắt vì hạnh phúc. – “Em có một đoạn thứ muốn tặng anh” Đèn tắt. Màn chiếu bật sáng. Nhưng thay vì hình ảnh kỷ niệm, là chuỗi những đoạn ghi hình l;/én… Căn phòng chết lặng. Huy tái mặt, Mai cứng đờ, cô nhân tìn/h che mặt bỏ chạy An bước xuống, cầm chiếc phong bì tuyên bố thẳng… 👇

Tôi bị é;/p gả cho ông già 70 tu;/ổi để cứu em trai đang chạy thận, 10 năm sau em thành đạt làm giám đốc tập đoàn lớn thì bất ngờ trở mặt đòi từ mặt tôi nhưng nó không ngờ rằng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng lên 1 kế hoạch từ lâu… Tôi gả cho ông già 70 để cứu nó sống. 10 năm sau, nó từ mặt tôi. Nhưng tôi… chưa bao giờ là con ngố/c. Tôi 19 tu;/ổi, đang học năm nhất đại học thì mẹ ngồi gục bên giường bệnh của em trai, đôi mắt thâm quầng: “Em con không còn thời gian. Phải có tiền chạy thận cấp tốc… mà mẹ… mẹ không xoay được nữa…” Tôi quay qua cha. Ông im lặng rít điếu thuốc. Nén một tiếng thở dài: “Có người… muốn cưới mày. Là ông lão 70 tuổi, giàu lắm. Cưới xong là đưa ngay 2 tỷ.” Tôi ch;/ết lặng. Em tôi lúc đó nằm mê man, thở oxy, ánh mắt như cầu cứu. Tôi cắn chặt môi, gật đầu: “Con đồng ý. Miễn là cứu được thằng Hưng.” Lễ cưới diễn ra lặng lẽ. Không váy trắng. Không tiếng nhạc. Tôi bước lên xe hoa như dấn thân vào mộ. Lão chồng tôi – già thật, nhưng đối xử với tôi tử tế lạ thường. Ông không động vào tôi dù một ngón tay. Chỉ nói: “Cô cứ ở đây, học tiếp đi. Tôi không cần gì. Chỉ cần một người để đỡ cô đơn.” Tôi khóc nấc. Vì không ngờ giữa những vết thương đời, tôi lại gặp một con người – chứ không phải một con quái vật như tưởng tượng. 5 năm sau, ông mất. Tôi được thừa kế 30% tài sản, theo di chúc. Tôi không tiêu xài gì. Chỉ đầu tư lặng lẽ, âm thầm xây dựng một quỹ từ thiện mang tên ông. 10 năm sau. Em tôi – Hưng – giờ là Giám đốc điều hành một tập đoàn lớn. Đẹp trai, giỏi giang, truyền thông ca ngợi như thần đồng tái sinh. Nhưng nó bắt đầu né tránh tôi. Không mời tôi họp mặt, không nhắc tên chị trong các buổi phỏng vấn. Cho đến một hôm, nó đến thẳng căn hộ tôi sống – ánh mắt lạnh lùng: “Chị đừng xuất hiện nữa. Em không muốn bị người ta đào lại chuyện có chị gái từng gả cho ông già 70 để đổi lấy tiền.” Tôi chế;/t lặng. “Chị đã đánh đổi cả tuổi xuân vì em…” “Em biết. Và em cảm ơn. Nhưng giờ… em có vị trí. Em không thể để người ta nghĩ em leo lên bằng mối quan hệ n;/hơ nhu//ốc ấy.” Tôi nhìn em trai mình – đứa từng nắm tay tôi khóc vì đau thận, giờ ánh mắt nó sắt như dao. Tôi cười. “Được thôi. Em chọn con đường của em. Chị cũng vậy.” 2 tháng sau. Tôi thực hiện kế hoạch mình đã chuẩn bị sẵn từ trước khiến Hưng phải điêu đứng, gọi cho tôi trong đêm… 👇

Tôi bị é;/p gả cho ông già 70 tu;/ổi để cứu em trai đang chạy thận, 10 năm sau em thành đạt làm giám đốc tập đoàn lớn Tôi gả cho ông già 70 để cứu nó sống. 10 năm sau, nó từ mặt tôi. Nhưng tôi… chưa bao giờ là con ngốc — Tôi… Continue reading Tôi bị é;/p gả cho ông già 70 tu;/ổi để cứu em trai đang chạy thận, 10 năm sau em thành đạt làm giám đốc tập đoàn lớn thì bất ngờ trở mặt đòi từ mặt tôi nhưng nó không ngờ rằng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng lên 1 kế hoạch từ lâu… Tôi gả cho ông già 70 để cứu nó sống. 10 năm sau, nó từ mặt tôi. Nhưng tôi… chưa bao giờ là con ngố/c. Tôi 19 tu;/ổi, đang học năm nhất đại học thì mẹ ngồi gục bên giường bệnh của em trai, đôi mắt thâm quầng: “Em con không còn thời gian. Phải có tiền chạy thận cấp tốc… mà mẹ… mẹ không xoay được nữa…” Tôi quay qua cha. Ông im lặng rít điếu thuốc. Nén một tiếng thở dài: “Có người… muốn cưới mày. Là ông lão 70 tuổi, giàu lắm. Cưới xong là đưa ngay 2 tỷ.” Tôi ch;/ết lặng. Em tôi lúc đó nằm mê man, thở oxy, ánh mắt như cầu cứu. Tôi cắn chặt môi, gật đầu: “Con đồng ý. Miễn là cứu được thằng Hưng.” Lễ cưới diễn ra lặng lẽ. Không váy trắng. Không tiếng nhạc. Tôi bước lên xe hoa như dấn thân vào mộ. Lão chồng tôi – già thật, nhưng đối xử với tôi tử tế lạ thường. Ông không động vào tôi dù một ngón tay. Chỉ nói: “Cô cứ ở đây, học tiếp đi. Tôi không cần gì. Chỉ cần một người để đỡ cô đơn.” Tôi khóc nấc. Vì không ngờ giữa những vết thương đời, tôi lại gặp một con người – chứ không phải một con quái vật như tưởng tượng. 5 năm sau, ông mất. Tôi được thừa kế 30% tài sản, theo di chúc. Tôi không tiêu xài gì. Chỉ đầu tư lặng lẽ, âm thầm xây dựng một quỹ từ thiện mang tên ông. 10 năm sau. Em tôi – Hưng – giờ là Giám đốc điều hành một tập đoàn lớn. Đẹp trai, giỏi giang, truyền thông ca ngợi như thần đồng tái sinh. Nhưng nó bắt đầu né tránh tôi. Không mời tôi họp mặt, không nhắc tên chị trong các buổi phỏng vấn. Cho đến một hôm, nó đến thẳng căn hộ tôi sống – ánh mắt lạnh lùng: “Chị đừng xuất hiện nữa. Em không muốn bị người ta đào lại chuyện có chị gái từng gả cho ông già 70 để đổi lấy tiền.” Tôi chế;/t lặng. “Chị đã đánh đổi cả tuổi xuân vì em…” “Em biết. Và em cảm ơn. Nhưng giờ… em có vị trí. Em không thể để người ta nghĩ em leo lên bằng mối quan hệ n;/hơ nhu//ốc ấy.” Tôi nhìn em trai mình – đứa từng nắm tay tôi khóc vì đau thận, giờ ánh mắt nó sắt như dao. Tôi cười. “Được thôi. Em chọn con đường của em. Chị cũng vậy.” 2 tháng sau. Tôi thực hiện kế hoạch mình đã chuẩn bị sẵn từ trước khiến Hưng phải điêu đứng, gọi cho tôi trong đêm… 👇

Tâm sự của người đàn bà ngoại tình: Ai cũng nên đọc 1 lần nếu không muốn hối tiếc về sau.

Tâm sự của người đàn bà ngoại tình: Ai cũng nên đọc 1 lần nếu không muốn hối tiếc về sau. Nếu không muốn sau này ân hận, hãy dành thời gian đọc những dòng tâm sự này nhé! Thỉnh thoảng tôi vẫn có cảm giác không hiểu nổi mình, không hiểu bản thân mình… Continue reading Tâm sự của người đàn bà ngoại tình: Ai cũng nên đọc 1 lần nếu không muốn hối tiếc về sau.

Danh tính cô nhân viên ngân hàng bị chính thất o-á-n-h đến l-ò-i cả l-ọ-t k-h-e

Danh tính cô nhân viên ngân hàng bị chính thất o-á-n-h đến l-ò-i cả l-ọ-t k-h-e   Hình chụp từ clip: người chồng đang cầm viên gạch, còn cô gái váy đen tóc dài là tiểu tam, còn mặc nguyên đồng phục một ngân hàng chi nhánh ở Cần Thơ. Sự việc xảy ra tối… Continue reading Danh tính cô nhân viên ngân hàng bị chính thất o-á-n-h đến l-ò-i cả l-ọ-t k-h-e

Lương chồng 30 triệu/tháng nhưng 7 năm nay không đưa cho vợ đồng nào, còn thách thức một câu khiến tôi ‘đứng hình’

Lương chồng 30 triệu/tháng nhưng 7 năm nay không đưa cho vợ đồng nào, còn thách thức một câu khiến tôi ‘đứng hình’   Lòng tốt và sự tin tưởng đặt không đúng người nên khổ vậy đó, mọi người lấy đó mà làm gương, đừng dối hết ruột gan ra như tôi. Ngày yêu… Continue reading Lương chồng 30 triệu/tháng nhưng 7 năm nay không đưa cho vợ đồng nào, còn thách thức một câu khiến tôi ‘đứng hình’

Cuối cùng đã tìm ra lý do vì sao Nguyễn Ngọc Ngạn cho tiền cũng không dám quay về Việt Nam nữa

Cuối cùng đã tìm ra lý do vì sao Nguyễn Ngọc Ngạn cho tiền cũng không dám quay về Việt Nam nữa Nguyễn Ngọc Ngạn không chỉ nổi tiếng là “người kể chuyện ma” mà còn được biết tới với vai trò 1 nhà văn, 1 MC có tiếng tại hải ngoại. Ông kết hôn… Continue reading Cuối cùng đã tìm ra lý do vì sao Nguyễn Ngọc Ngạn cho tiền cũng không dám quay về Việt Nam nữa

Vợ Quý Bình mấy đời chồng lấy ai cũng khổ, quá sức chịu đựng phải tung bằng chứng không bỏ rơi chồng lúc cuối đời!

Vợ Quý Bình mấy đời chồng lấy ai cũng khổ, quá sức chịu đựng phải tung bằng chứng không bỏ rơi chồng lúc cuối đời! Trên kênh tiktok mang tên “quybinhngoctien” vừa đăng tải video vợ cố nghệ sĩ Quý Bình – Ngọc Tiền vừa lau bàn thờ cho chồng vừa tâm sự nghẹn ngào. Theo clip,… Continue reading Vợ Quý Bình mấy đời chồng lấy ai cũng khổ, quá sức chịu đựng phải tung bằng chứng không bỏ rơi chồng lúc cuối đời!

Nữ đại gia khóc như mưa khi gặp lại chồng cũ bán vé số, sự thật sau 16 năm khiến cô ch/ế/t lặng…Chiều Sài Gòn tháng Bảy, cơn mưa bất chợt ào xuống như trút nước. Người ta vội vã tấp xe vào lề, trú tạm dưới mái hiên quán cà phê hay cửa tiệm ven đường. Giữa dòng người lạ lẫm và ồn ã, có một người phụ nữ trung niên bước xuống từ chiếc Mercedes đen bóng, chân mang đôi giày cao gót đắt tiền, vai khoác túi chính hãng. Người ta gọi cô là “nữ đại gia” Hồng Ánh – chủ chuỗi bất động sản nổi tiếng bậc nhất thành phố. Cô vào quán cà phê nhỏ gần nhà, nơi không sang trọng như những nơi cô thường lui tới, nhưng lại ấm cúng và yên bình đến lạ. Lúc chờ nhân viên pha cà phê mang ra, Hồng Ánh buồn bã nhìn qua cửa kính, tâm trí cô như quay lại những năm tháng đã cũ – cái thời cô còn tay trắng, còn chạy từng đồng, còn cùng một người đàn ông nghèo khổ nhưng chân thành dựng xây giấc mơ. Đó là Minh – người chồng đầu tiên của cô. Họ yêu nhau từ khi còn học đại học. Minh học công nghệ, cô học kinh tế. Những ngày đó, Minh gầy gò, nhà nghèo, nhưng thông minh và đầy ý chí. Cô yêu anh vì cái cách anh lau mồ hôi trán nhưng vẫn cười, vì cái cách anh nhịn đói để mua sách, vì cái cách anh tin vào tương lai của hai người. Sau khi cưới nhau, họ thuê căn phòng trọ nhỏ ở quận 8. Hồng Ánh bán hàng online, còn Minh làm kỹ thuật cho một công ty phần mềm. Họ sống không giàu nhưng hạnh phúc, cho đến khi biến cố đến vào năm thứ ba hôn nhân. Một vụ đầu tư thất bại khiến Minh mất sạch tiền tiết kiệm, lại gánh thêm món nợ hơn 300 triệu đồng. Anh rơi vào trầm cảm, u uất và thường xuyên cáu gắt. Hồng Ánh cố gắng hết sức để giữ gìn gia đình, nhưng rồi đến một ngày Minh bỏ đi không lời từ biệt. Trên bàn là lá thư tay nguệch ngoạc: “Anh xin lỗi. Anh không xứng đáng với em nữa. Em xứng đáng có cuộc sống tốt đẹp hơn. Hãy quên anh đi.” Cô khóc ngất trong căn phòng trọ lạnh lẽo. Kể từ đó, cô không còn biết tin gì về Minh. 16 năm sau, khi đã là người phụ nữ thành đạt, có trong tay tất cả – tiền bạc, danh tiếng, quyền lực – thì cô vẫn không thể lấp đầy khoảng trống trong tim mình. Không ai hiểu vì sao Hồng Ánh chưa từng tái hôn, cũng chẳng có con. Cô luôn bận rộn, nhưng mỗi khi đêm về, trong giấc mơ chập chờn vẫn hiện lên dáng người đàn ông năm xưa – Minh. Chiều hôm đó, sau cơn mưa, Hồng Ánh bước ra từ quán cà phê, định rẽ sang nhà người bạn thì mắt cô chợt dừng lại. Ở góc chợ nhỏ đối diện, một người đàn ông lam lũ, mặc áo sơ mi cũ sờn vai, đầu cúi xuống che mưa bằng mũ lưỡi trai, đang rao khẽ: “Vé số đây, vé số chiều nay… Ai mua giúp tôi vài tờ…” Tim cô chợt thắt lại. Gương mặt ấy, dáng người ấy… Tuy đã già hơn, hốc hác hơn, nhưng sao có thể nhầm lẫn được? Là Minh. Cô lặng đi, tưởng như tim mình ngừng đập. Không suy nghĩ, cô băng qua đường, giày cao gót lấm đầy nước mưa. Người đàn ông ngẩng đầu khi nghe tiếng gọi: – Minh… Minh phải không?

Nữ đại gia khóc như mưa khi gặp lại chồng cũ bán vé số, sự thật sau 16 năm khiến cô ch/ế/t lặng Chiều Sài Gòn tháng Bảy, cơn mưa bất chợt ào xuống như trút nước. Người ta vội vã tấp xe vào lề, trú tạm dưới mái hiên quán cà phê hay cửa… Continue reading Nữ đại gia khóc như mưa khi gặp lại chồng cũ bán vé số, sự thật sau 16 năm khiến cô ch/ế/t lặng…Chiều Sài Gòn tháng Bảy, cơn mưa bất chợt ào xuống như trút nước. Người ta vội vã tấp xe vào lề, trú tạm dưới mái hiên quán cà phê hay cửa tiệm ven đường. Giữa dòng người lạ lẫm và ồn ã, có một người phụ nữ trung niên bước xuống từ chiếc Mercedes đen bóng, chân mang đôi giày cao gót đắt tiền, vai khoác túi chính hãng. Người ta gọi cô là “nữ đại gia” Hồng Ánh – chủ chuỗi bất động sản nổi tiếng bậc nhất thành phố. Cô vào quán cà phê nhỏ gần nhà, nơi không sang trọng như những nơi cô thường lui tới, nhưng lại ấm cúng và yên bình đến lạ. Lúc chờ nhân viên pha cà phê mang ra, Hồng Ánh buồn bã nhìn qua cửa kính, tâm trí cô như quay lại những năm tháng đã cũ – cái thời cô còn tay trắng, còn chạy từng đồng, còn cùng một người đàn ông nghèo khổ nhưng chân thành dựng xây giấc mơ. Đó là Minh – người chồng đầu tiên của cô. Họ yêu nhau từ khi còn học đại học. Minh học công nghệ, cô học kinh tế. Những ngày đó, Minh gầy gò, nhà nghèo, nhưng thông minh và đầy ý chí. Cô yêu anh vì cái cách anh lau mồ hôi trán nhưng vẫn cười, vì cái cách anh nhịn đói để mua sách, vì cái cách anh tin vào tương lai của hai người. Sau khi cưới nhau, họ thuê căn phòng trọ nhỏ ở quận 8. Hồng Ánh bán hàng online, còn Minh làm kỹ thuật cho một công ty phần mềm. Họ sống không giàu nhưng hạnh phúc, cho đến khi biến cố đến vào năm thứ ba hôn nhân. Một vụ đầu tư thất bại khiến Minh mất sạch tiền tiết kiệm, lại gánh thêm món nợ hơn 300 triệu đồng. Anh rơi vào trầm cảm, u uất và thường xuyên cáu gắt. Hồng Ánh cố gắng hết sức để giữ gìn gia đình, nhưng rồi đến một ngày Minh bỏ đi không lời từ biệt. Trên bàn là lá thư tay nguệch ngoạc: “Anh xin lỗi. Anh không xứng đáng với em nữa. Em xứng đáng có cuộc sống tốt đẹp hơn. Hãy quên anh đi.” Cô khóc ngất trong căn phòng trọ lạnh lẽo. Kể từ đó, cô không còn biết tin gì về Minh. 16 năm sau, khi đã là người phụ nữ thành đạt, có trong tay tất cả – tiền bạc, danh tiếng, quyền lực – thì cô vẫn không thể lấp đầy khoảng trống trong tim mình. Không ai hiểu vì sao Hồng Ánh chưa từng tái hôn, cũng chẳng có con. Cô luôn bận rộn, nhưng mỗi khi đêm về, trong giấc mơ chập chờn vẫn hiện lên dáng người đàn ông năm xưa – Minh. Chiều hôm đó, sau cơn mưa, Hồng Ánh bước ra từ quán cà phê, định rẽ sang nhà người bạn thì mắt cô chợt dừng lại. Ở góc chợ nhỏ đối diện, một người đàn ông lam lũ, mặc áo sơ mi cũ sờn vai, đầu cúi xuống che mưa bằng mũ lưỡi trai, đang rao khẽ: “Vé số đây, vé số chiều nay… Ai mua giúp tôi vài tờ…” Tim cô chợt thắt lại. Gương mặt ấy, dáng người ấy… Tuy đã già hơn, hốc hác hơn, nhưng sao có thể nhầm lẫn được? Là Minh. Cô lặng đi, tưởng như tim mình ngừng đập. Không suy nghĩ, cô băng qua đường, giày cao gót lấm đầy nước mưa. Người đàn ông ngẩng đầu khi nghe tiếng gọi: – Minh… Minh phải không?

Làm th ủ t ục tại ngân hàng xong ra ngoài thì t U v o n g

Theo Thông tư 18 của Ngân hàng Nhà nước, quy định về hoạt động thẻ ngân hàng (thẻ ghi nợ, thẻ tín dụng…). Trong đó, một số điều khoản sẽ có hiệu lực muộn hơn, từ ngày 1/1/2025 và áp dụng với tài khoản thanh toán cá nhân. Cụ thể, từ ngày 1/1/2025, hàng loạt… Continue reading Làm th ủ t ục tại ngân hàng xong ra ngoài thì t U v o n g